CÁC CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI
Vấn: Thưa CHA, trong Càn Khôn Vụ Trụ này cái thanh của CHA, cái trược cũng CHA, cái lành hay cái dữ cũng nằm trong bàn tay CHA. Thưa CHA, nếu nói như vậy rồi Tạo Hóa sanh ra muôn loài vạn vật, rồi Trời cho thiên tại địa ách, giết chết bao nhiêu nhơn loại. Mọi việc cũng do Ông Trời, vậy Ông Trời có tội hay không?
Đáp: Này con! CHA cho con rõ, ác cũng là CHA, mà thiện cũng CHA. Con nên nhớ, Ông Trời là Đấng Toàn Giác, Toàn Năng. Đã là toàn giác, toàn năng thì phải có cả ác lẫn thiện. Ông biết thiện mà không biết ác, tức là có chỗ chưa biết. Có chỗ chưa biết sao gọi là toàn giác? Ông chỉ làm điều thiện mà chẳng biết điều ác là có chỗ chưa làm.
Có chỗ chưa làm sao gọi là toàn năng? Cho nên Thượng Đế phải thiện mà ác luôn! Và Ông Trời thiện nhất Càn Khôn, mà cũng ác nhất Càn Khôn! Trong Càn Khôn này không ai ác bằng Thượng Đế! Nhưng rồi Thượng Đế vừa đại ác, vừa là Đấng Toàn Giác nên Ngài biết sử dụng cái ác cho mục tiêu đại từ bi. Tại sao đại từ bi con? Vì con phải hiểu, tất cả những cảnh khổ, những thảm kịch diễn bày dưới trần gian đều nằm trong định luật tiến hóa của Vũ Trụ. Phải cần thiết có những cảnh đó. (1)
Những cảnh đau thương, giết chóc, máu lệ dưới hồng trần đều cần thiết cho bánh xe tiến hóa vận chuyển. Thử hỏi không có những cơ khổ này làm sao các con có bài để học hỏi? CHA đã nói với các con, CHA chiết Đại Hồn của CHA thành những tiểu hồn, cho chúng con xuống thế để học hỏi. Tuân theo định luật Tiến Hóa, tiểu hồn con từ trên thanh nhẹ xuống cõi nặng nề để đi học. Đã đi học thì phải nếm, phải chứng nghiệm, chứng nghiệm đủ thứ, nếm đủ mùi, nếm vui rồi phải nếm khổ, nếm ngọt rồi phải nếm đắng luôn. Phải nếm hết, chứng nghiệm hết để biết chứ con! Tiểu Hồn CHA xuống tới cõi trần trọng trược để học hỏi, đầu tiên học trược học làm điều ác trược sái quấy, rồi bị khảo đảo bởi sự sái quấy của nó theo luật Nhân Quả. Nhờ trong khi chịu khảo đảo, bị đau khổ để trả nợ những gì nó vay, chịu trách nhiệm những gì nó làm, bị đọa đày đắng cay trong thử thách gian truân khổ nhục.
Tiểu Hồn CHA sẽ có cơ hội học hỏi, nếm đủ mùi, đủ vị, học đủ bài, được luật Nhân Quả giũa mài, trui rèn dần dần để hiểu biết dần dần, phong phú dần dần cho tới khi đủ già dặn để chán cảnh hồng trần giả tạm, chán cảnh nặng nề để tìm về cảnh nhẹ nhàng sáng suốt. (1)
Vì Tiểu Hồn CHA qua bao thử thách đắng cay, tới một lúc nào trong chu kỳ tiến hóa của nó, nó sẽ từ từ cảm nhận được định luật Thiên Nhiên, luật Nhơn Quả, luật Tiến Hóa không ngừng của Vũ Trụ để phăng lần, dò mối, cho tới khi thật sự bừng tỉnh cơn mê trầm ở cõi trần gian, giác ngộ được mục tiêu tối hậu của nó, để quyết định tìm về chốn cũ nơi nó đã ra đi.
Cho nên, xuống đây, Tiểu Hồn CHA phải trầm luân ngụp lặn trong bể trần ai để học hỏi. Linh hồn phải đối diện với bao đau khổ, phải chứng nghiệm những cảnh máu lệ, đói rách, giết chóc, khổ nạn, thiên tai địa ách để hiểu biết mà tiến hóa.
Vì vậy, tất cả những cảnh khảo đảo dưới trần gian, có khi có cơ sát phạt, cơ chết chóc hàng vạn triệu con người. Cái này ác, đúng vậy. Các con trách trời sao sanh con người ra rồi sắp bày chi những bi kịch đó, những thảm trạng đó, thật tàn ác và phi lý!
Nhưng con ơi, những thứ đó cần thiết con, cần thiết cho cơ tiến hóa, cho định luật vận chuyển của Càn Khôn. Nếu không có những sự kiện này, Tiểu Hồn CHA lấy gì học, có gì để chứng nghiệm, để hiểu biết mọi chua, cay, mặn, đắng, ngọt, bùi, để nhìn mọi cảnh sắc xấu đẹp trong mọi khía cạnh dị biệt của trần gian? Các con hãy hình dung, nếu tiểu hồn con không học, không nếm, để hiểu biết thì không thể tiến hóa được. Khi các con không thể tiến hóa được thì định luật tiến hóa không vận hành được.
Định luật tiến hóa không vận hành, có nghĩa là Càn Khôn không được tiến hóa. Khi có việc đó thì sự kiện gì sẽ xảy ra? Đấy là cơ hủy diệt của Càn Khôn đó vậy.
Thế nên, muốn Càn Khôn này khỏi thảm họa hủy diệt, CHA phải đại ác.
Cái đại ác của CHA cần thiết cho sự tiến hóa, cho sự sống còn của Càn Khôn! VẬY PHẢI CHĂNG CÁI ĐẠI ÁC NÀY LÀ ĐẠI TỪ BI? VÀ PHẢI CHĂNG VÌ CHA ĐẠI TỪ BI NÊN CHA PHẢI ĐẠI ÁC KHÔNG CON? Điều đại ác sử dụng trong cái minh triết vô cùng của Đấng Toàn Giác sẽ thành điều đại từ bi đó con! Con phải biết, ác đúng lúc là thiện, thiện không đúng lúc là ác đó thôi. Và rồi, chỉ có Đấng Toàn Giác mới biết sử dụng cái ác trong minh triết vô lượng để nó trở nên thiện lành vậy. (1)
Vấn: Thưa CHA, như vậy có nghĩa là tất cả những nhơ nhớp xấu xa tội lỗi của nhơn loại, của cõi trần gian đều nằm trong Thánh Ý CHA?
Đáp: Đúng vậy con. CHA diễn tả rõ hơn cho các con hiểu rằng, để ĐỊNH LUẬT TIẾN HÓA LUÔN ĐƯỢC THỂ HIỆN, CHA chiết Đại Hồn CHA ra thành những tiểu hồn, những tiểu linh quang này gọi là các con đó, nói đúng hơn các con chính thực là chiết hồn của CHA, phân ra để xuống thế học hỏi. (2)
Ý CHA MUỐN CHO CHA XUỐNG THẾ ĐỂ CHA HỌC QUA TRUNG GIAN CỦA CÁC TIỂU HỒN.
CHA muốn CHA học ác trược, làm điều ác trược, rồi CHA sẽ bị định luật Nhân Quả tác động để gánh chịu khảo đảo bởi những điều sái quấy ác trược mà CHA đã làm, CHA sẽ trầm luân trong xấu xa tội lỗi để học hỏi qua những kiếp luân hồi. Để rồi, trải qua bao kiếp sống khác nhau, trong khi CHA phải trầm luân trong cái trọng trược thì sự minh triết, sự tốt lành, những gì Chân, Thiện, Mỹ, sẵn có trong thiên nhiên được thể hiện bằng nhiều màu sắc khác nhau ở trần gian sẽ dần dần giáo hóa CHA bằng những ảnh hưởng âm thầm lặng lẽ, cái lực tốt lành này sẽ giúp CHA từ từ hiểu hơn để rồi thức giác phấn đấu vươn lên dần dần khỏi sự thấp hèn tội lỗi cho đến khi CHA thật sự giác ngộ con đường trở về để qui nguyên hườn bổn (2).
CHA phải học đủ bài, nếm hết, để hiểu hết, hầu trở về ngôi cũ tức là Ngôi Toàn Giác. Ngày nào tiểu hồn của CHA có đủ minh triết để hợp nhất với Đại Hồn, tiểu linh quang đủ sáng để hòa với khối Đại Linh Quang của Vũ Trụ, ngày ấy tiểu hồn đã hoàn tất chu kỳ tiến hóa của nó (3).
Như vậy có nghĩa là, QUA TRUNG GIAN CỦA CHÚNG CON HAY CÁC TIỂU HỒN CỦA CHA, CHA ĐI HỌC, CHA NẾM, CHA CHỨNG NGHIỆM, TỪ TRƯỢC ĐẾN THANH, TỪ ÁC ĐẾN THIỆN, TỪ XẤU ĐẾN TỐT, ĐỂ HIỂU BIẾT MỌI TRẠNG THÁI, ĐỂ THÔNG SUỐT HẾT MỌI ĐIỀU ĐỂ CHA ĐƯỢC TOÀN NĂNG, TOÀN GIÁC, TOÀN TRI.
Vấn: Bạch CHA, nhưng CHA đã cho chúng con biết rằng CHA đã có từ thuở đời đời, như vậy là sự minh triết của CHA, cái toàn năng toàn giác của CHA nó phải có từ thuở đời đời, thế thì cần gì CHA phải đi học, để cuối cùng CHA đạt được những cái đó?
Đáp: Con thắc mắc điều này cũng phải! Nhưng CHA sẽ nhắc cho con nhớ Chơn Lý này: "Ngọc kia chẳng giũa chẳng mài.
Cũng thành vô dụng cũng hoài ngọc đi!" CHA muốn CHA phải sáng đời đời, toàn năng toàn giác đời đời, thì CHA phải đi học đời đời. Và con nên nhớ CHA là Càn Khôn Vũ Trụ, CHA LÀ ĐỊNH LUẬT TIẾN HÓA, VÌ VẬY CHA PHẢI TIẾN HÓA LUÔN LUÔN, MUỐN TIẾN HÓA LUÔN LUÔN, CHA PHẢI HỌC HỎI LUÔN LUÔN. Nếu CHA không học, CHA không tiến hóa được. KHI ĐỊNH LUẬT TIẾN HÓA KHÔNG THỂ HIỆN ĐƯỢC, THÌ ĐẤY LÀ SỰ HỦY DIỆT CỦA ĐỊNH LUẬT, ĐẤY CŨNG LÀ SỰ HỦY DIỆT CỦA CHA, TỨC LÀ SỰ HỦY DIỆT CỦA CÀN KHÔN VŨ TRỤ VẬY! Cho nên CHA muốn có đời đời, CHA phải tiến hóa đời đời.
Chơn Lý động mà bất động là vậy con! Trong cái động nó có cái bất động. "Có đời đời" là trạng thái "bất động". Phải lo học hỏi để tiến hóa luôn luôn, là trạng thái "động". CHA MUỐN HẰNG HỮU, BẤT BIẾN, CHA PHẢI ĐỘNG, PHẢI BIẾN LUÔN LUÔN. Chơn Lý muốn bất biến, nó phải biến, nói ngược lại, nhờ nó biến nó mới được bất biến đó con! Cho nên, trong cái bất biến nó có cái biến là vậy. Đó là Chơn Lý đời đời.
Vấn: Thưa CHA, CHA vừa nói Thượng Đế là Đấng Sống Đời Đời và trong hình dung con người cũng như các tôn giáo đều cho rằng Thượng Đế là Đấng Bất Diệt. Nhưng Đức Phật có nói: "Mọi sự trong Càn Khôn đều nằm trong định luật Sinh, Trụ, Hoại, Diệt" CHA cũng xác nhận Chơn Lý đó. Thế thì Thượng Đế là Càn Khôn Vũ Trụ, vậy tại sao Thượng Đế lại ở ngoài định luật đó? Tại sao Thượng Đế bất diệt?
Đáp: Này con, Thượng Đế bất diệt nhưng có diệt luôn! Vì định luật Sinh, Trụ, Hoại, Diệt nằm trong Chơn Lý, CHA là Chơn Lý thì định luật đó phải ở trong CHA, CHA là nó luôn con! Cho nên, CHA phải có trạng thái sinh, trụ, hoại, diệt chứ con!
CHA cũng có sinh và có diệt, có điều CHA LẠI SINH NGAY CHỖ CHA DIỆT, NGAY LÚC CHA
DIỆT, CHA LẠI SINH RA. HAI TRẠNG THÁI SINH VÀ DIỆT DIỄN RA CÙNG MỘT LÚC, CHO NÊN, THÀNH KHÔNG SINH KHÔNG DIỆT, THÀNH BẤT DIỆT LÀ VẬY CON! Vì ngay lúc CHA chịu diệt, CHA đã sinh khi đó, thế nên, CHA thành bất diệt. Tóm lại, trong Thượng Đế hai trạng thái sinh và diệt được thể hiện luôn luôn, và chúng con thấy trong Càn Khôn Vũ Trụ, ĐANG KHI CÓ CÁI NÀY DIỆT, THÌ LẠI CÓ CÁI KHÁC HÌNH THÀNH LÚC ĐÓ.
Vì vậy, Thượng Đế có sinh có diệt mà không sinh không diệt. Ngài hiện hữu đời đời, diệt mà bất diệt. Ngài chính là Chơn Lý hằng hữu vậy. (1)
Vấn: Bạch CHA, chúng con thấy trong một số bài giảng, CHA thường tỏ ra buồn khổ, lo lắng, khóc than việc chúng con mê trần, không lo tu tiến, không lo trở về với Đại Hồn CHA, CHA đau khổ, lo chúng con chậm trễ, rớt rơi không về được! Thưa CHA, trước đây CHA có nói về định luật tiến hóa, về những lực kích động và phản động, những lực này sẽ tác động tự nhiên lên linh hồn để chúng con tiến. Như vậy, thì nếu chúng con có mê trần hoặc trầm luân rớt rơi thì đấy cũng nằm trong định luật, và rồi đến một lúc nào, chúng con cũng được dẫn tiến, kéo đi lên để hoàn tất chu kỳ tiến hóa theo định luật Thiên Nhiên. Đã vậy, thì tại sao CHA phải đau khổ lo lắng vì việc trầm luân của chúng con?
Đáp: Con nói vậy có phần đúng, nhưng con chưa hiểu rõ, đây để CHA tạm diễn tả thêm cho các con hiểu Thượng Đế hơn. Điều con vừa đề cập về sự tiến hóa của linh hồn theo định luật Thiên Nhiên, CHA phải hiểu chứ con, thế tại sao CHA lại đau khổ lo lắng, khi chúng con bị chậm trễ rớt rơi? Thật sự, trong Thượng Đế có những trạng thái vô cùng phức tạp, khó có thể dùng ngôn ngữ giới hạn của trần gian để diễn đạt cho chính xác. Thôi thì CHA tạm giải thích rằng, vì trong CHA luôn luôn có những trạng thái dị biệt diễn ra cùng một lúc, đại khái như sau:
- CHA THẤY CÁI THẤY CỦA TIỂU NGÃ HAY TIỂU HỒN, tức là CHA có cảm giác bị vùi dập, khổ nhục, đọa đày, khảo đảo bởi nghiệp lực, trầm luân trong tối tăm đau khổ của trần gian.
- CHA CŨNG THẤY CÁI THẤY CỦA ĐẠI NGÃ TỨC ĐẠI HỒN CHA, nhìn xuống tiểu hồn con, theo dõi những bước tiến của nó lo lắng, chăm sóc nó, hiểu cái ngu muội của nó, lo âu khi nó ù lì bê trễ nóng ruột, xót xa, sợ nó không theo kịp bánh xe tiến hóa của Càn Khôn, đau khổ khi nhìn nó bị bê trễ, bị kẹt lại, bị rớt rơi không hoàn tất chu kỳ tiến hóa của nó theo đúng hạn kỳ.
Sự kiện này, tạm ví như những sĩ tử bê trễ không chịu học bài kịp cho khóa thi, phải bị rớt lại, bị chậm trễ, nhứt là trong giai đoạn này, tức là giai đoạn vô cùng quan trọng, là ngươn cuối cùng của Thiên Địa, là khóa thi chót của những khóa thi, nếu các thí sinh lần này không được đề tên bảng hổ, có nghĩa là các tiểu hồn không đủ trình độ hiểu biết, để được tuyển vào Kỷ Nguyên Thánh Đức, phải bị kẹt rớt lại, bị cô đọng chậm trễ, và phải chờ trong bảy ức niên nữa mới có cơ hội tiến hóa.
Thế nên với cái THẤY này, CHA phải lo âu và nỗ lực tối đa để đốc thúc chúng con tiến lên, chuyển mọi phương tiện đến với các con để các con nương đó mà tiến, kêu gọi bằng mọi cách, để các con đi kịp ngày giờ. Giai đoạn tới đây, khi CHA thật sự ra mặt dưới cõi trần, đây sẽ là giai đoạn chuyển tiếp để báo tin, dọn đường và chuẩn bị Kỷ Nguyên Thánh Đức. Đấy là lúc mà các con phải lo chạy nước rút, để kịp thời ứng thi và được tuyển chọn vào Cơ Thánh Đức.
- Nhưng nếu CHA có CÁI THẤY của TIỂU NGÃ, rồi có CÁI THẤY của ĐẠI NGÃ, đồng thời lúc đó, CHA CŨNG CÓ CÁI THẤY CỦA VÔ NGÃ, hay CHƠN LÝ VÔ CÙNG. Thấy cái THẤY của VÔ NGÃ hay CHƠN LÝ VÔ CÙNG tức là CHA có trạng thái không không như như. Thượng Đế bằng cái THẤY này thì tiểu hồn có tiến hóa tốt, nhanh hoặc tiến kịp kỳ, cũng nằm trong Chơn Lý, mà nó có rớt rơi, bị kẹt lại trong ngu muội, tối tăm thì cũng trong Chơn Lý mà thôi! Vì trong Chơn Lý có cả trược lẫn thanh, ngu muội lẫn sáng suốt, tiểu hồn con rơi vào chỗ nào, lọt vào khía cạnh nào, tiến tới giai đoạn nào, cũng nằm trong Chơn Lý.
Tiểu hồn con có ở chỗ trược hay thanh, ở chỗ ngu muội hay sáng suốt, cũng nằm trong một thành phần của Thượng Đế mà thôi. Nếu có bị kẹt rớt lại cái khối ngu muội tối tăm trọng trược của Càn Khôn thì sự đó cũng tốt, cũng cần thiết cho định luật tiến hóa. Vì định luật tiến hóa cũng cần khối trược chớ con! Sự hiện hữu của khối trược đóng góp và hỗ trợ cho sự tiến hóa của Càn Khôn luôn luôn. Thiếu nó, bánh xe tiến hóa không chuyển được, guồng máy âm dương Trời Đất không vận hành được, và đấy là sự hủy diệt của Trời Đất vậy.
CHA vừa tạm diễn tả phần nào, vài cái THẤY trong vô lượng cái THẤY của Thượng Đế. Trong Thượng Đế, vô lượng cái THẤY đó, vừa tương quan vừa dị biệt. VÀ NHỮNG CÁI THẤY ĐÓ ĐỀU CÙNG MỘT LÚC. Những trạng thái này đã thể hiện cùng một lượt, vừa có cả sự đối kháng, sự tương phản, lẫn sự hòa điệu với nhau, để hình thành cái minh triết vô cùng tận của Đấng TỐI CAO, mà không một ngôn ngữ nào có thể diễn đạt được. Cho nên, THƯỢNG ĐẾ ĐỘNG MÀ TỊNH CÙNG MỘT LÚC, NGÀI LO MÀ KHÔNG LO, KHỔ MÀ KHÔNG KHỔ, NGU MUỘI MÀ SÁNG SUỐT LÀ VẬY ĐÓ CON! Đó là CHƠN LÝ hằng hữu. Trong động có tịnh, trong tịnh có động là vậy! Chỗ này cao siêu phức tạp, các con chỉ nghe mà chưa chứng nghiệm thì khó hiểu thật sự. Thôi thì con chỉ ghi nhận vài ý niệm sơ lược vậy.
Vấn: Thưa CHA, CHA vừa giảng cho chúng con những điều mà chúng con chưa hề thấy các kinh sách hay các nguồn triết lý đề cập đến. Chúng con vẫn thường nghe các tôn giáo rao giảng Thượng Đế là tượng trưng cho toàn thiện, toàn mỹ, và ma quỷ ác trược tượng trưng cho sự xấu xa ác trược chính là kẻ thù của Thượng Đế. Vậy xin CHA giảng cho chúng con rõ điều này.
Đáp: Này con, con nên hiểu, các tôn giáo đều không là Chơn Lý, chỉ là những phương tiện của Chơn Lý mà thôi. Phật, Chúa, Lão Tử, Khổng Tử hay tất cả những giáo chủ của các tôn giáo khác, đều được lịnh Thượng Đế cho sứ mạng xuống thế, để rao giảng điều tốt lành, thể hiện những màu sắc khác nhau của Chơn Lý, hầu tùy duyên trợ hành, tùy phương tiện mà hướng dẫn nhơn loại phấn đấu vươn lên.
Mỗi một tôn giáo là một khía cạnh, là một màu sắc của Chơn Lý, nó chỉ nói lên phần nào của Chơn Lý mà thôi. Không tôn giáo nào diễn đạt hết Chơn Lý con. Vì Chơn Lý tức Thượng Đế là nguyên lý vô cùng không thể diễn đạt, không thể nghĩ bàn. Các tôn giáo chỉ nói về Chơn Lý hay Thượng Đế một cách phiến diện, chỉ tả Thượng Đế ở khía cạnh thiện, ở khía cạnh sáng, ở khía cạnh thanh thôi.
VÌ TÔN GIÁO XUẤT HIỆN CÓ NHIỆM VỤ ĐÓNG GÓP SỨC MẠNH VÀO CÁI LỰC SÁNG SUỐT TỐT LÀNH TRONG THIÊN NHIÊN, ĐỂ HỖ TRỢ VÀ KÍCH ĐỘNG NHÂN LOẠI, ĐI LÊN SỰ SÁNG, SỰ TỐT LÀNH. CHO NÊN, TÔN GIÁO CHỈ ĐỀ CẬP VỀ CHƠN LÝ Ở KHÍA CẠNH SÁNG ĐẸP.
Nhưng đến nay, ngươn cuối đã lụn tàn, cơ Tận Diệt sắp đến, CHA quyết định xuất hiện đến với trần gian, để nói lên Chơn Lý siêu thượng thừa, mở thêm trí cho trần gian biết về Thượng Đế, về Chơn Lý, hầu các con tiến hóa nhanh hơn. Dĩ nhiên, CHA cũng không thể nói hết về CHA, vì ngôn ngữ thì giới hạn, mà CHA thì vô cùng.
Vả chăng muốn hiểu CHA, các con phải là CHA, phải trở về tới ngôi CHA, hòa điểm linh quang của con với Đại Khối Linh Quang, hòa tiểu hồn vào Đại Hồn của Vũ Trụ, đấy là lúc tiểu hồn con đủ sáng để hợp nhất với Thượng Đế, con là Thượng Đế, ở ngôi vị của Thượng Đế, chừng con chứng nghiệm được trạng thái đó, con mới hiểu thế nào là Thượng Đế mà thôi!
Cho nên, CHA cho rõ, MA QUỈ LÀ KẺ THÙ CỦA THƯỢNG ĐẾ NHƯNG MA QUỈ CŨNG LÀ THƯỢNG ĐẾ LUÔN CON! Hai trạng thái này phải thể hiện cùng một lúc trong CHA. Thật vậy, CHA Ở KHÍA CẠNH THANH THÌ MA QUỈ LÀ KẺ THÙ. CHA Ở KHÍA CẠNH TRƯỢC THÌ CHA CHÍNH LÀ MA QUỈ! Chứ con tưởng ma quỉ, khối ác trược từ đâu? Từ Thượng Đế mà ra à! Nó là con đẻ của CHA, hay nó chính thật là CHA chứ ai? Thằng ma quỉ này phải ở trong Chơn Lý chớ con
Nó cần thiết cho sự tồn tại đời đời của Chơn Lý bất biến, phải có nó định luật tiến hóa mới vận chuyển.
VẬY PHẢI CHĂNG MA QUỈ CŨNG LÀ CÁI ĐẸP, LÀ SỰ THIỆN LÀNH, VÌ NÓ HỖ TRỢ CHO ĐỊNH LUẬT TIẾN HÓA, NÓ ĐÓNG GÓP CHO SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI CỦA CÀN KHÔN? Như vậy để các con hiểu rằng, không phải vì Thượng Đế là kẻ thù của ma quỉ nên Thượng Đế được toàn thiện, toàn mỹ, nhưng chính thực Thượng Đế làm cả con ma con quỉ, Ngài mới thực toàn thiện, toàn mỹ đó con! Nếu Ngài không làm ma quỉ, nếu Ngài không ác trược thì đấy là sự hủy diệt của Chơn Lý bất biến. Do vậy, phải chăng NHỜ NGÀI ÁC TRƯỢC NGÀI MỚI ĐƯỢC THẬT TOÀN THIỆN VÀ NHỜ NGÀI XẤU XA NGÀI MỚI ĐƯỢC THẬT TOÀN MỸ? CHO NÊN, MUỐN LÀ ĐẤNG TOÀN THIỆN, TOÀN MỸ, THÌ NGÀI PHẢI VỪA CHỐNG MA QUỈ VỪA LÀM CẢ MA QUỈ LUÔN CON! (1)
Vấn: Bạch CHA, chúng con là tiểu hồn do CHA chiết hồn CHA ra, giống y như CHA, CHA bảo chúng con chính thật CHA, là tiểu Thượng Đế không khác gì Thượng Đế. CHA vừa nói CHA phải làm cả ma quỉ, CHA mới được toàn thiện, toàn mỹ, toàn giác, toàn năng. Thế sao, chúng con một tiểu Thượng Đế giống CHA, chúng con lại không thể làm ma quỉ, vì như vậy chúng con sẽ chìm đắm trong ngu muội ác trược, xấu xa, để rơi vào cõi địa ngục luôn chớ không thể giác, thiện, mỹ như CHA?
Đáp: Này con ơi, con chưa nhận định đúng sự việc rồi. Đây CHA giảng rõ, chúng con chính là những tiểu Thượng Đế, những tiểu Vũ Trụ. Trong chúng con có bản chất ma quỉ cũng như bản chất tốt lành không khác gì CHA. Nhưng tại sao con không thể làm ma quỉ để được tận thiện, tận mỹ như CHA? Tại sao? Sự thật không phải không làm được, nhưng con chưa biết làm y như CHA, thì đúng hơn! VÌ CON CHƯA ĐỦ MINH TRIẾT CON! Con nên nhớ, trong Thượng Đế có trược nhưng có thanh, có ác nhưng có thiện, có ngu muội nhưng có sáng suốt. Ngài vừa là ma quỉ khảo đảo, vừa không là ma quỉ để chống lại với ma quỉ, và đồng thời, Ngài cũng thấy biết cả hai trạng thái đó, dụng cả hai trạng thái đó cho mục tiêu tiến hóa của Ngài, tức là của Càn Khôn, vì vậy, Ngài tiến hóa luôn luôn, và Ngài hằng hữu đời đời. Còn con, nếu con muốn bắt chước Ngài, được chứ con, vì bản chất cấu tạo của con không khác gì Ngài.
Trong con có bản chất ác trược ngu muội của ma quỉ, đấy là phần phàm ngã của con đó, và bản chất tốt lành sáng đẹp tức là phần chơn ngã của con đó. Thế thì, con hãy làm như Thượng Đế, tức là biết chi phối phần sáng suốt của con vào phàm ngã, và sử dụng sự khảo đảo của con ma phàm ngã vào mục tiêu tiến hóa của con đi! Vì lực ác trược ma quỉ khảo đảo trong Càn Khôn là để giúp Càn Khôn tiến hóa. Vậy con ma phàm ngã trong tiểu Vũ Trụ của con, nó là một thành phần của con, nó dấy loạn lên khảo đảo con, là cơ hội để con học hỏi tiến hóa, con hãy sử dụng nó, để rèn luyện con, giúp con học BI, TRÍ, DŨNG, học trau giồi ý chí của con thành vô cùng tận, hợp nhất với ý chí của Thượng Đế. Cái con ma phàm ngã có trong bản chất của con là một công cụ rất tốt giúp chơn ngã phát triển, để giúp tiểu hồn con tiến hóa trở về ngôi Thượng Đế.
NHƯNG CHÍNH VÌ CON CHƯA ĐỦ Ý CHÍ, CHƯA ĐỦ MINH TRIẾT ĐỂ NHẬN ĐỊNH, CON CÒN YẾU ĐUỐI NGU MUỘI, CON KHÔNG BIẾT NHẬN DIỆN CHÂN THỰC CÁI PHÀM NGÃ CỦA CON, CON KHÔNG NHÌN CHÍNH XÁC VAI TRÒ CỦA PHÀM NGÃ TRONG CON. Thế nên, khi phần ác trược trong con dấy loạn, con không đủ sáng suốt để biết sử dụng con ma phàm ngã mà tiến hóa, con lại để nó sử dụng con, nó lấn áp con mà chiếm con hoàn toàn. Vậy là trong con, lúc đó, chỉ có phần ngu muội ác trược mà không có phần sáng suốt, chỉ có trạng thái ma quỉ, chớ không có trạng thái "không là ma quỉ", do đó mà tiểu hồn con rơi vào ác trược, ngu muội, xấu xa, vì con bị phần ngu muội xấu xa chiếm con. Khi trong con chỉ có trược, không có thanh, chỉ có tối, không có sáng, tức là con không đủ bản chất của Thượng Đế nữa, con không còn giống y như Thượng Đế với đầy đủ tính của Ngài nữa, LÚC ẤY CON CHỈ GIỐNG MỘT KHÍA CẠNH CỦA THƯỢNG ĐẾ MÀ THÔI, ĐÓ LÀ KHÍA CẠNH TRƯỢC CỦA NGÀI, THẾ NÊN, CON PHẢI RƠI VÀO KHÍA CẠNH ĐÓ, TỨC LÀ RƠI VÀO KHỐI ÁC TRƯỢC CỦA CÀN KHÔN HAY CÕI ĐỊA NGỤC VẬY.
Vấn: Thưa CHA, CHA bảo tiểu hồn con giống y như CHA, thế tại sao CHA có minh triết, có sáng suốt, vừa làm ma quỉ để khảo đảo, vừa sáng suốt chống lại ma quỉ, và biết sử dụng ma quỉ cho sự tiến hóa, còn bản chất chúng con giống y như CHA, tại sao chúng con lại không có chỗ minh triết của CHA để biết sử dụng phần ác trược như CHA để phải bị nó khống chế?
Đáp: À, điều này con hỏi cũng đúng! Đây, CHA tạm giải thích. Con nói đúng. Trong tiểu hồn có phần trược, phần thanh, phần sáng suốt, phần ngu muội giống y như CHA. Thế vì sao tiểu hồn lại không biết chế ngự phần trược, không biết sử dụng nó để tiến, mà để cho nó chế ngự? LÀ VÌ TIỂU HỒN CON, KHI PHÂN LY VỚI ĐẠI HỒN, TỪ TRÊN THANH NHẸ XUỐNG CÕI TRẦN TRƯỢC, NÓ LIỀN BỊ CHẤT KHÍ NẶNG NỀ Ô TRƯỢC CỦA CÕI HỒNG TRẦN TRƯỢC HÓA NÓ ĐI, VÀ TIỂU HỒN BỊ Ô NHIỄM PHẢI ĐÁNH MẤT PHẦN SÁNG SUỐT NGUYÊN THỦY CỦA NÓ. Ý chí sáng suốt của nó ở giai đoạn này bị lu mờ và do đó phần phàm ngã của nó dễ dàng lấn át nó, khống chế nó.
Giai đoạn này là giai đoạn nó phải học trược, học làm điều ác trược sai quấy, tạo nghiệp lực để bị trả quả, để học hỏi tiến hóa như CHA đã giảng trước đây. Rồi dần dần, qua bao kiếp trầm luân, nó từ từ vươn lên, nhờ cái lực tốt lành có trong thiên nhiên, và nhờ những phương tiện tốt lành, mà CHA chuyển đến với nó, để kéo nó tiến lên, nó sẽ phải học phấn đấu vươn lên, để từ từ gây lại cái sáng suốt nó đã mất, và đạt dần dần cái ý chí đã bị lu mờ trong nó. Cái sáng suốt đó sẽ phải phát triển dần dần trên đường đi, cho tới khi đủ sáng để hòa vào làm một với cái khối sáng vô cùng của Vũ Trụ. Đây là lúc mà tiểu hồn con đã trở về hợp nhất với Đại Hồn CHA. (1)
(tieptheo )
No comments:
Post a Comment