head

Monday, September 12, 2005

CÁC CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI Phan 7

CÁC CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI

Vấn: Thưa CHA, con không theo một pháp môn nào cả, sợ hành không đúng có hại cho cơ thể, con chỉ theo cách Thiền Định như bên Thông Thiên Học dạy, là tập định trí vào một tư tưởng lành, hoặc niệm Phật trong tâm, hoặc quán tưởng đến vị Phật nào mình ưa thích, để cho tâm dần được thanh tịnh.

Thưa CHA, cách thiền định để đạt tới sự thanh tịnh nội tâm như vậy có giúp cho Âm Dương tương hội, phản bổn hườn nguyên không, hay bắt buộc phải theo cách luyện tinh để qui tam bửu, tạo thánh thai mới được? Xin CHA dạy cho chúng con rõ.

Đáp: PHÁP MÔN LUYỆN ĐẠO DỤNG PHÁP LUÂN NGHỊCH CHUYỂN TINH ĐI LÊN, QUI TAM BỬU ĐỂ TẠO THÁNH THAI, ẤY LÀ PHÁP TU TẮT, LÀ PHƯƠNG PHÁP "LUYỆN ĐAN" ĐỂ QUI TAM HIỆP NGŨ, TẠO ANH NHI XÁ LỢI HẦU TIỂU HỒN NƯƠNG THEO ĐÓ MÀ PHĂNG LỐI TRỞ VỀ.

Qui tam hiệp ngũ là sao? Là qui tam bửu hiệp ngũ khí, gọi là "Ngũ Khí Triều Ngươn" "Tam Huê Tụ Đảnh". Những pháp luyện đan khác nhau xưa nay, đều là tâm pháp bí truyền, tuy cách thức có hơi khác về mặt hình thức, nhưng chung qui cũng chỉ là dụng cách vận pháp luân chuyển ngươn tinh đi lên, hóa ra ngươn khí hiệp với ngươn thần.

Cách vận pháp luân ấy cũng giúp đem thanh khí điển của Trời Đất vào thanh lọc nội tạng, gom khí ngũ hành về trung ương tức "Ngũ Khí Triều Ngươn" điển khi ấy mới hiệp với ngươn tinh, ngươn thần để tạo Thánh Thai Xá Lợi. Còn cách Thiền Định mà con đang hành đó là cách phổ thông trong quần chúng, để giúp con người tập từ từ nhíp cái tâm, gìn cái ý, gom thần nhập định để đạt tới trạng thái thanh tịnh sáng suốt nội tâm.

Khi con người mãi lo lắng, tính toán, ham muốn, vọng động chuyện trần gian, mãi đắm chìm trong tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố, dục v.v. . . thì tự nhiên, tam bửu hao mòn, ngũ tạng suy vi, ngũ hành phân tán. Khi con người chủ động được phàm ngã, chế ngự được lục căn, khóa con khỉ tâm, xiềng con ngựa ý, bế ngũ quan nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân, không cho vọng động trần gian nữa, thì bản thể được thanh tịnh. Bản thể được thanh tịnh thì tự nhiên tam bửu qui tựu, khí ngũ hành, nhờ đó, mà từ từ gom về trung ương tức là "ngũ khí triều ngươn" khi ấy mới hiệp cùng ngươn tinh ngươn thần để tạo thánh thai xá lợi.

Cho nên, cách Thiền mà con đang hành đó cũng giúp cho con định trí để gom thần, hồi quang phản chiếu, và khi con đạt tới trạng thái thanh tịnh nội tâm thì cũng có kết quả như con dùng bí pháp "luyện đan" vậy. Tuy nhiên, cách nầy đi chậm hơn là cách con biết dùng bí thuật để đem khí dương của Thiên Địa vào bản thể thanh lọc ngũ tạng, tác động để gom khí ngũ hành, nghịch chuyển tinh đi lên hiệp với ngươn thần để qui tam bửu.

Cho nên, nếu con quyết tâm giải thoát và muốn được tiến bộ nhanh thì con nên theo pháp tu tắt, dùng bí thuật để phanh luyện.

Hiện nay, pháp môn Vô Vi Huyền Bí Học nầy cũng là một phương pháp "luyện đan" nhưng đã được Thượng Đế cho phổ truyền công khai trong quần chúng, vào giai đoạn cuối của hạ ngươn mạt kiếp, hầu nhân loại có chiếc chìa khóa quí báu để khai Thiên Môn, mà trở về phản bổn hườn nguyên, âm dương hiệp nhứt. Pháp nầy tương đối dễ hành và không đến nỗi nguy hiểm có thể phổ truyền cho quần chúng.

Rồi đây, từ từ những pháp môn luyện đạo mà cách thức có thể phổ thông cho con người, sẽ được Thượng Đế chuyển cho công khai hóa.

Đây là hồng ân Ngài ban cho trần gian vào kỳ đại xá nầy của Trời Đất. Vậy con hãy tận dụng chiếc xe tốt để trở về, chớ bỏ lỡ cơ hội. Duy có điều, DÙ CON HÀNH PHÁP LUYỆN ĐẠO ĐỂ TU TẮT, NHƯNG NẾU CON KHÔNG LẬP HẠNH GIẢI THOÁT, TÂM Ý CỨ VỌNG ĐỘNG SỰ ĐỜI, CHƯA CHỊU DỨT KHÓAT TỪ BỎ CHUYỆN TRẦN GIAN, CỨ MÃI ĐỂ HỒN CON CHAO ĐỘNG VỚI HỶ NỘ, ÁI, Ố, THAM, SÂN, SI, DỤC v.v. . .

THÌ DẦU CÓ DÙNG PHÁP TU TẮT HAY CHỪNG NÀO CON CŨNG KHÔNG ĐI NHANH ĐƯỢC ĐÂU! CHA nhắc lại, vào ngươn chót nầy, con phải rán lo tròn tam công thì mới mong đi kịp.

Vấn: Thưa CHA, có người cho rằng làm việc cũng là một cách Thiền. Khi mình chú tâm vào lo công việc thì đấy cũng là Thiền. Nhưng cách thiền nầy lại hữu ích cho xã hội hơn là cách ngồi nhập định cho được thanh tịnh, chỉ để cho một mình mình được hưởng. Tư tưởng nầy có hợp lý không? Xin CHA cho con rõ!

Đáp: Nầy con, khi con chú tâm vào một công việc để làm tròn bổn phận làm người và để phục vụ xã hội thì đấy cũng là MỘT CÁCH ĐỊNH TRÍ TẬP THIỀN, điều đó đúng! Nhưng khi nói rằng việc ngồi công phu để được thanh tịnh không đem lại hữu ích cho xã hội, điều nầy sai! Thực ra, một con người đạt được sự ổn định, sự quân bình, sự sáng suốt nội tâm, mới thật hết sức hữu ích cho xã hội.

CHÍNH SỰ SÁNG SUỐT ỔN ĐỊNH ĐÓ LÀ NHỮNG ĐIỀU KIỆN TỐT ĐẸP CẦN THIẾT ĐỂ HỌ PHỤC VỤ HỮU HIỆU CHO THA NHÂN, KẺ SÁNG SUỐT THANH TỊNH BAO GIỜ CŨNG ĐÓNG GÓP ĐƯỢC NHIỀU CHO SỰ AN VUI CỦA KẺ KHÁC.

Còn kẻ kia, tuy chú tâm vào việc nhưng lại quá lo âu điều thành bại, quá vọng động vào công việc kiến trí óc rối loạn, thần kinh căng thẳng, lao tâm tổn trí, nên thần tán, khí hao, điển mất, lục phủ ngũ tạng do đó bị suy yếu, gây tổn hại sức khỏe cho thể xác lẫn tinh thần.

ĐẤY LÀ NHỮNG ĐIỀU KIỆN XẤU GÂY TRỞ NGẠI LỚN CHO VIỆC PHỤC VỤ XÃ HỘI NHƠN QUẦN. Có thể nói, kẻ nầy có thiện chí phục vụ nhưng lại bất trí vậy! Trường hợp nầy không thể gọi là THIỀN, VÌ THIỀN ẮT PHẢI CÓ ĐỊNH. Ở ĐÂY KHÔNG THỂ NÓI LÀ ĐỊNH VÀO CÔNG VIỆC MÀ ĐỘNG VÀO CÔNG VIỆC THÌ ĐÚNG HƠN!

Con phải biết rằng, một người đạt được sự ổn định quân bình sáng suốt, khi làm việc thì đem hết khả năng và lương tâm ra phục vụ, KHÔNG LƠI TÂM BÊ TRỄ NHƯNG LẠI KHÔNG VỌNG ĐỘNG VÌ VIỆC có thành thì tốt, có bại ấy là lẽ thường ở đời nầy, không vì thế mà chán nản, buồn rầu loạn tâm khổ trí. Ấy vậy mà việc lại ít khi gặp bại, nhờ biết giữ ổn định sáng suốt trong công việc.

Làm việc mà không vọng động vì việc, nhưng vẫn sáng suốt điều hành chu đáo việc với tất cả lương tâm và khả năng phục vụ. Ấy là lối làm việc của bậc thượng nhân cao kiến vậy.

Cho nên, CHA khuyên các con, dẫu công việc nhiều đến đâu, mỗi ngày nên dành ra ÍT NHỨT CŨNG HAI TIẾNG ĐỒNG HỒ vào giờ Tý để công phu Thiền Định. Giờ nầy là lúc mọi vật đều an nghỉ sau một ngày náo nhiệt.

Rồi thì trong tư thế tĩnh tọa, con hãy buông bỏ hết thế sự, gìn cái Tâm, nhíp cái Ý, bế Ngũ Quan, đoạn lìa với thế giới bên ngoài để quay vào trong, lắng nghe tiếng nói của Chơn Ngã. Nhờ những giây phút nầy mà hệ thống thần kinh con được ngơi nghỉ, mọi cơ quan cơ năng đều được vỗ về, được tiếp trợ do con đem dưỡng khí vào bản thể qua phép vận hơi thở. Cơ thể vì đó, mà được thanh lọc ít nhiều, nhờ tống bớt đi một số thán khí độc hại.

Đấy là nói về mặt y học thực tiễn. Riêng về mặt khoa học Vô Vi, ấy là lúc con đem thanh khí điển của Trời Đất vào tiếp xúc với bản thể, thanh lọc nó, khai thông những bế tắc của nó, giúp nó sinh động lại, nhờ sự tăng trưởng của phần điển lực trong con lúc đó. Vì khi con dụng pháp: nhíp Tâm, gìn Ý, bế Ngũ Quan, khí Điển của con không bị phân tán đi, sẽ từ từ gom tụ về trưởng dưỡng ngươn thần để nó được lớn mạnh, sáng suốt dần dần, cho đến khi nó đủ sức để phá cái ngục tù bản thể, mở lối Thiên Môn, nương theo Xá Lợi lần bước trên lối cũ để trở lại quê xưa.

Tóm lại, với con nào thích làm việc và có tâm hồn phục vụ xã hội, con nên dành thì giờ Thiền Định để có sức khỏe thể xác lẫn sự sáng suốt tinh thần là những điều kiện tất yếu để con giải quyết điều hành công việc cho tốt đẹp và giúp con phục vụ kẻ khác hữu hiệu hơn. Nên nhớ rằng khi con chú tâm vào công việc, ấy chưa hẳn con đã biết Thiền trong công việc CON CHỈ THẬT SỰ BIẾT THIỀN TRONG CÔNG VIỆC KHI TÂM CON ĐÃ ĐƯỢC THANH TỊNH SÁNG SUỐT, ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC TRẠNG THÁI THIỀN MÀ THÔI.

Còn con nào quyết tâm muốn tới chỗ sáng suốt giải thoát thì càng phải siêng năng tinh tấn chuyên tâm Thiền Định để mau tiến đến mục tiêu mong ước.
Ở đây, CHA cũng thấy cần nhắn nhủ thêm với những con nào ưa tìm Thiền trong sách vở, thích tìm hiểu Thiền qua những ngôn từ lý luận cao xa.

Nầy con ơi! Thiền là Vô Tự Chân Kinh, là quyển kinh không chữ, là quyển sách không lời, là tiếng nói không âm thinh, là những lý luận bất khả luận! CON KHÔNG THỂ HIỂU ĐƯỢC NÓ BẰNG NGÔN TỪ SÁCH VỞ, BẰNG NHỮNG LÝ LUẬN ỒN ÀO CỦA TRÍ ÓC SUY TƯ. Con nên bỏ cách ấy đi! Hoài công thôi! VÌ KHÔNG BAO GIỜ CON THẤY THIỀN Ở NGOẠI GIỚI KHI CON CHƯA THẤY NÓ TRONG CON!

Muốn tìm biết nó, con phải THỰC HÀNH CÔNG PHU THIỀN ĐỊNH, dụng Pháp nhíp Tâm, gìn Ý, bế Ngũ Quan, gom Thần, nhập Định. KHI HỒN CON ĐÃ THẬT SỰ VẮNG LẶNG, KHUÔN MẶT THIỀN SẼ HIỆN RA DẦN DẦN ĐỂ CON NHẬN DIỆN CHIÊM NGƯỠNG.
Và rồi trong trạng thái đó, con sẽ đọc được những dòng kinh không lời, cao siêu thâm viễn, được nghe những tiếng nói vô thinh huyền diệu lâng lâng, và con sẽ thỏa mãn sự tìm hiểu của con bằng bất khả luận bàn.

Tóm lại, ĐỪNG TÌM THIỀN BÊN NGOÀI VÔ ÍCH, SẼ KHÔNG BAO GIỜ CON THẤY NÓ! HÃY QUAY TÌM NÓ TRONG CON! KHI CON ĐÃ THẤY NÓ, ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC NÓ RỒI, THÌ KHI NHÌN RA NGOẠI GIỚI, CON SẼ THẤY SỰ HIỆN DIỆN CỦA NÓ KHẮP NƠI, CON KHÔNG CẦN PHẢI ĐI TÌM NÓ NỮA!

Vấn: Thưa CHA, CHA có cho biết đây là giai đoạn cuối của Hạ ngươn để đến Cơ Tận Diệt tức là Cơ Phán Xét Cuối Cùng. CHA cho biết con người phải Phước Huệ Song Tu mới đi kịp.

Nhưng bên Thiên Chúa Giáo, các tín đồ chỉ được khuyến khích phần phước, tức là làm việc xã hội giúp đời mà không nghe dạy một phương pháp công phu Thiền Định nào để được trở về giải thoát. Như vậy giáo dân sao đi cho kịp?

Đáp: Thực sự bên Thiên Chúa Giáo cũng có sự châm trễ trong việc nghiên cứu khoa học Vô Vi, cho nên, khi bước sang cơ chuyển tiếp để dọn đường cho Cơ Thánh Đức, CHA sẽ chuyển cho giáo dân mở trí về việc nầy.

Vì phần công phu không thể thiếu, nếu muốn khỏi chuyển kiếp trở lại trầm luân ở cõi thế gian. MUỐN GIẢI THOÁT THÌ PHẢI CÔNG PHU THIỀN ĐỊNH ĐỂ ĐIỂN ÂM DƯƠNG TRONG BẢN THỂ ĐƯỢC GIAO HÒA TẠO NÊN THÁNH THAI XÁ LỢI. CÓ THÁNH THAI XÁ LỢI, HỒN CON MỚI VỀ ĐƯỢC CÕI HƯ LINH SIÊU THOÁT MÀ THÔI.

Nếu con chỉ tu có phần công quả, sau khi bỏ xác con sẽ được hưởng phước một thời gian ở cõi Thánh Giới, rồi phải chuyển kiếp trở lại thế gian để tiếp tục tiến hóa cho đến khi phần trí tuệ được đến cõi giải thoát.

Vì vậy, rồi đây sẽ có một số con bên Thiên Chúa Giáo được chọn tiếp ơn Thánh Linh để hướng dẫn giáo dân hành pháp Thiền Định hầu được về cõi giải thoát.VÌ PHÁP THIỀN ĐỊNH KHÔNG PHẢI CHỈ DÀNH RIÊNG CHO PHẬT GIÁO HAY LÃO GIÁO v.v. . . TÔN GIÁO NÀO CŨNG CÓ THỂ ÁP DỤNG ĐỂ ĐẠT TỚI THANH TỊNH SÁNG SUỐT NỘI TÂM VÀ TẠO ĐIỀU KIỆN CHO MÌNH GẦN GŨI VỚI ĐẤNG MÀ TÔN GIÁO MÌNH THỜ PHƯỢNG.

Chẳng hạn các con Công Giáo có thể tọa Thiền, tập trung tư tưởng để chiêm ngưỡng Đức Chúa Trời. Nếu con nào có bạn người Công Giáo, con nên chỉ dẫn pháp Vô Vi Huyền Bí Học, để giúp nó khỏe mạnh xác thể và sáng suốt tinh thần. Phần lời nguyện con dạy nó niệm câu: Xin cúi lạy Đức Chúa Trời (hay Đức Thượng Đế cũng được) chứng minh con tu hành đắc đạo, và tưởng Thượng Đế trên đầu, răng kề răng, co lưỡi.

Phần Thiền Định thì con khuyên nó nghĩ tư tưởng: Trở về hợp nhất với Thượng Đế. Như vậy để nó khỏi nghi ngại hoang mang và để nó thấy rằng pháp Thiền chỉ giúp nó tiến đến gần hơn Đấng mà nó hằng thờ phượng đó thôi!
Và rồi, nếu nó chịu chuyên tâm tinh tấn hành pháp có khi nó sẽ được thấy Chúa bằng huệ nhãn, được xuất hồn lên gặp Chúa ngay khi nó còn sống tại thế gian. Hiện nay, đã có một số ít, là tu sĩ Công Giáo, được CHA chuyển ơn cho hành pháp Thiền, rồi được mở huệ khai khiếu, chứng nghiệm nhiều hiện tượng Vô Vi để biết thêm Phật, Chúa Giêsu cũng một gốc mà ra.

Các con Thiên Chúa Giáo không chịu chú ý rằng, trước khi ra hành Đạo, cứu dân độ thế, Chúa Giêsu đã tự cô lập trong sa mạc, nhịn đói 40 ngày để thanh lọc bản thể, gom Thần nhập định hầu được tiếp xúc và nhận ân điển Đức Chúa Cha truyền ban sứ mạng ra mở Đạo tế độ quần sinh.

ĐẤY LÀ CHÚA ĐÃ NÊU GƯƠNG CHO NHÂN LOẠI THẤY RẰNG, MUỐN ĐƯỢC GẦN GŨI TIẾP XÚC VỚI THIÊN CHÚA, CON NGƯỜI PHẢI TÌM VÀO CÔ ĐƠN, ĐẮM CHÌM TRONG SỰ VẮNG LẶNG CỦA NỘI TÂM, GẠT BỎ MỌI TƯ TƯỞNG THẾ SỰ ĐỂ LINH HỒN QUI VỀ HỢP NHẤT VỚI ĐẤNG TẠO HÓA! ĐẤY LÀ GƯƠNG GIÊSU DẠY LOÀI NGƯỜI TÌM VỀ THIỀN ĐỊNH ĐỂ TẠO ĐIỀU KIỆN TỐT GẦN GŨI VÀ HỢP NHẤT VỚI THIÊN CHÚA. GIÁO DÂN ĐỌC ĐOẠN QUAN TRỌNG NẦY TRONG PHÚC ÂM MÀ CHẲNG BAO NHIÊU ĐỨA CHỊU CHÚ Ý NOI GƯƠNG CHÚA.

Cũng như các con bên Phật Giáo, đọc lại cuộc đời của Đức Phật mà không biết noi gương Phật. Các con muốn về Niết Bàn, muốn tới cõi Hư Linh để thoát vòng luân hồi chuyển kiếp mà chỉ lo thờ lạy tượng cốt, xin Phật ban phước điều nọ điều kia, hoặc xin Phật cứu độ linh hồn cho con được về cõi Phật.

Như vậy chừng nào các con mới thoát vòng tứ khổ để về đến nơi giải thoát? Sao các con không thấy rằng, Phật được về tới Niết Bàn đâu phải nhờ thờ lạy tượng cốt nào, hay nhờ tụng kinh gõ mõ? Có lúc nào, trong giai đoạn tu hành của Phật, con thấy Phật đốt nhang hoặc tụng kinh gõ mõ mà được đắc đạo không?

Con thấy rõ rằng Phật phải hành công phu, GOM THẦN NHẬP ĐỊNH, HỒI QUANG PHẢN CHIẾU, BẢN THỂ THANH TỊNH, TÂM Ý KHÔNG KHÔNG, NHỜ ĐÓ MÀ QUI TAM BỬU, HIỆP NGŨ KHÍ, TẠO ĐƯỢC XÁ LỢI, ngươn THẦN ĐƯỢC SIÊU XUẤT, RỒI ĐẠT TỚI CHỖ ÂM DƯƠNG HIỆP NHỨT, THANH TỊNH NHƯ NHƯ, AN LẠC NIẾT BÀN. Các con Phật tử ngày nay, phần đông chỉ lo bái sám tượng cốt, tụng kinh gõ mõ ê a cho Phật nghe để Phật phò hộ, chớ không tìm thấu đạt lý kinh, để rồi :

Dứt bỏ vọng tâm,
Tìm cơ siêu xuất,
Noi gương Đức Phật,
Gom Ý trụ Thần,
Tinh tấn siêng năng,
Trau giồi Thiền Định,
Có vậy mới mong,
Thoát vòng lục đạo,
Tứ khổ luân hồi,
Đạt đến cao siêu,
Về nơi giải thoát.

Cho nên, trải qua bao nhiêu ngàn năm, CÁC TÔN GIÁO BỊ BIẾN CẢI DẦN DẦN ĐI LÊN CHỖ THẤT CHƠN TRUYỀN, CHÁNH PHÁP HOẰNG KHAI THUỞ XƯA ĐỀU LỌT VÀO TAY PHÀM NÊN ĐÃ BỊ CẢI SỬA BIẾN DẠNG, SUY THOÁI LÀM HƯ MỐI ĐẠO.

Bên NHO GIÁO, các hàng Nho sinh hậu lai phần đông học thuộc làu ba mớ chữ trong Tứ Thư, Ngũ Kinh để lòe đám dân ngu, hoặc để mưu cầu danh lợi, quyền cao lộc cả chốn quan trường, CHỚ KHÔNG PHẢI HỌC ĐỂ MỞ MANG TRÍ TUỆ LO TU TÂM DƯỠNG TÁNH, TRAU DỒI HẠNH NẾT, ĐỂ BIẾT CƯ XỬ SAO CHO VẸN ĐẠO LÀM NGƯỜI, cho tròn Nhơn Đạo, hầu có nền tảng chắc chắn đi vào Thiên Đạo.

Còn LÃO GIÁO dạy Lý Huyền Cơ, lẽ bí nhiệm của bộ máy Âm Dương Trời Đất, đã bị thoái hóa từ chỗ Vô Vi cao viễn xuống những trò mê tín dị đoan, phô trương phù phép, đồng bóng, hô phong hoán vũ v.v. . .

BÀY VẼ CHO CON NGƯỜI HAM THÍCH CÁI HUYỄN HOẶC CỦA BÀN MÔN TẢ ĐẠO CHỚ KHÔNG CÒN BIẾT HƯỚNG VỀ CÁI HUYỀN DIỆU CỦA MINH TRIẾT CAO SIÊU!


Còn PHẬT GIÁO, thì tam sao thất bổn, đi từ chỗ cao siêu thậm thâm xuống tới hữu vi âm thinh sắc tướng. Giới tu hành phần đông câu nệ vào kinh điển, nhưng lại không tìm đạt thấu lý kinh để hiểu Chơn Lý.

PHẬT DẠY QUAY VÀO TRONG ĐỂ TÌM PHẬT TÁNH, PHẬT TỬ LẠI CÓ PHÓNG TÂM RA NGOẠI GIỚI, LO TỤNG KINH, GÕ MÕ, LỄ BÁI CÚNG LẠY ÔNG PHẬT GỖ, XI MĂNG, ĐỂ XIN ĐƯỢC HỘ TRÌ. Thế nên, dần dần sa vào chỗ mê chấp sắc tướng, sái chơn truyền, không đi đến chỗ siêu diệu, do đó, mà linh hồn không lên được chỗ giải thoát, phải trở lại chuyển kiếp luân hồi để học hỏi tiến hóa nữa.

Còn bên KI TÔ GIÁO thì Hội Thánh La Mã chỉ lo củng cố vương quyền, các hàng lãnh đạo, các hàng giáo phẩm không thực thi đúng điều Chúa dạy và không hướng dẫn dân đi theo đường lối Chúa muốn, đến nỗi trước nguy cơ chết chóc của con người bởi thảm họa chiến tranh, Mẹ phải hiện ra tại Fatima vào Thế Chiến Thứ Nhứt để ban những Thông Điệp quan trọng khẩn cấp, nghiêm khắc cảnh cáo Giáo Hội La Mã và tín đồ Ki Tô Giáo, rằng phải TỨC KHẮC LO ĂN NĂN ĐỀN TỘI, THỰC THI ĐÚNG ĐƯỜNG LỐI CHÚA DẠY, VÀ MẸ ĐÃ TRUYỀN CHO GIÁO HỘI PHẢI LÀM GƯƠNG, CÙNG KÊU GỌI GIÁO DÂN ĂN CHAY TRƯỜNG, ĂN CHAY THEO Ý CHÚA LÀ KHÔNG ĂN THỊT LOÀI THÚ, TỨC DÙNG RAU QUẢ NGŨ CỐC, điều đó hết sức quan trọng để cứu dân thoát cảnh giết chóc tương tàn do nghiệp sát đã lôi cuốn hàng triệu con người vào cảnh máu đổ thịt rơi, bởi những cuộc chiến tranh khốc liệt mà thảm họa hủy diệt của loài người sẽ không sao tránh khỏi! Đấy là Hồng Ân Thiên Chúa ban rải để cứu rỗi con người qua phép lạ Fatima. Nhưng từ ấy đến nay, Giáo Hội đã chẳng sửa sai được điều gì đáng kể!

Cho nên, CHA cho biết, nếu tình trạng cứ tiếp tục như vậy, rồi đây Giáo Hội La Mã sẽ hoàn toàn sụp đổ trước cuối thế kỷ nầy để thể hiện lời tiên tri của Đức Mẹ!
Có thể nói, ĐÂY LÀ GIAI ĐOẠN SUY BẠI CỦA CÁC NỀN TÔN GIÁO CŨ NÊN CÒN GỌI LÀ THỜI KỲ MẠT PHÁP. Vì vậy, vào giai đoạn tới, khi CHA thật sự công khai xuất hiện ở Cơ Chuyển Tiếp, mối giềng đạo đức cao siêu sẽ được tu chỉnh để phục hưng và đi vào Cơ Qui Nhứt!
Cơ Qui Nhứt là gì? Là Tam Giáo qui nguyên, Ngũ Chi hiệp nhứt.

Tam Giáo qui nguyên là ba tôn giáo cổ tức Nho, Thích, Lão phải qui về một, còn Ngũ Chi hiệp nhứt tức là Nhơn Đạo, Thần Đạo, Thánh Đạo, Tiên Đạo, Phật Đạo phải hiệp về một gốc, vậy có nghĩa là TẤT CẢ CÁC CHI PHÁI, CÁC TÔN GIÁO KHÁC NHAU TRÊN THẾ GIỚI ĐỀU NẰM TRONG NGŨ CHI NẦY VÀ SẼ ĐẾN LÚC PHẢI QUI VỀ CỘI NGUỒN LÀ THƯỢNG ĐẾ MÀ THÔI! Vì các tôn giáo, chi phái đều là những phương tiện khác nhau, CHA cho xuống thế để mở giềng mối Đạo hướng dẫn nhân loại tiến hóa đi lên.

Những phương tiện nầy thuộc về khối thanh, thuộc về cái lực tốt lành của Càn Khôn để kéo con người lên chỗ sáng suốt. Con người vì vô minh mê chấp, nên phân biệt Đạo người Đạo ta, Đạo người thấp Đạo ta cao, chỉ có Đạo ta là Chơn Lý. . .

Nó không hiểu rằng, TẤT CẢ ĐỀU TỪ MỘT CỘI NGUỒN, PHẬT, CHÚA, LÃO, KHỔNG, HAY CÁC GIÁO CHỦ KHÁC, ĐỀU ĐƯỢC THƯỢNG ĐẾ GIAO SỨ MẠNG XUỐNG THẾ VÀO NHỮNG THỜI KỲ KHÁC NHAU Ở NHỮNG ĐỊA PHƯƠNG KHÁC NHAU, ĐỂ HOẰNG HÓA MỐI ĐẠO, MỞ TRÍ KHAI TÂM CHO DÂN HIỂU BIẾT ĐIỀU THIỆN LÀNH ĐẠO ĐỨC HẦU TIẾN HÓA TRỞ VỀ VỚI THƯỢNG ĐẾ.

Đấy là những phương tiện mà Thượng Đế gửi đến các tiểu hồn của Ngài để nó vạch lối tìm lại quê xưa. Con người ngu muội, chưa hiểu Chơn Lý, nên đố kỵ, tỵ hiềm, chấp ta ngã mạn, đi đến chỗ gây chia rẽ phân biệt giữa các tôn giáo, chi phái, không thực thi đúng tinh thần từ bi bác ái và những điều giảng dạy của các Vị Giáo Chủ, khiến Cơ Đạo phải ngửa nghiêng. Mà hễ Cơ Đạo ngửa nghiêng thì Đời phải hỗn loạn.

Cho nên, sắp tới đây, CHA sẽ bước ra để lo CƠ QUI NHỨT, CƠ NẦY LÀ ĐẠI CUỘC CỦA ĐẤT TRỜI MÀ CŨNG LÀ ĐẠI CUỘC CỦA LINH HỒN CÁC CON. BẰNG MỌI GIÁ CÁC CON PHẢI THỰC HIỆN NÓ CHO KỲ ĐƯỢC, NẾU KHÔNG THỰC HIỆN ĐƯỢC, THÌ CHẮC CÁC CON KHÔNG CÓ NGÀY VỀ!

Vì nếu các con không qui hiệp được, có nghĩ là các con chưa chịu hòa đồng, chưa thực thi hòa ái, còn chấp nê đố kỵ, tâm tánh còn hẹp hòi cống cao, ngã mạn, còn thiếu đức từ bi bác ái. Nhân tính chưa tròn làm sao đủ tiêu chuẩn để được chọn vào Cơ Thánh Đức?
Con phải biết tinh thần hòa đồng, biết sống tình huynh đệ giữa con người với nhau, không còn chút phân biệt là trình độ tối thiểu để sống ngươn Thánh Đức.

Vì CHA cho con rõ, KỶ NGUYÊN THÁNH ĐỨC LÀ ngươn CỦA THẾ GIỚI ĐẠI ĐỒNG, XÃ HỘI NẦY ĐƯỢC DỰNG LÊN BỞI CON NGƯỜI BIẾT YÊU THƯƠNG KÍNH TRỌNG NHAU, XEM NHAU NHƯ HUYNH ĐỆ, KHÔNG CÒN PHÂN BIỆT MÀU DA CHỦNG TỘC, TÔN GIÁO, GIAI CẤP. CON NGƯỜI CỦA XÃ HỘI NẦY PHẢI CÓ TRÌNH ĐỘ TIẾN HÓA CAO VỀ ĐẠO ĐỨC TINH THẦN, VỀ LÒNG TỪ BI, BÁC ÁI.

Cho nên, nếu con nào còn bản tánh chấp nê, đố kỵ, hẹp hòi, chia rẽ, không biết hòa đồng, không thực thi hòa ái, là đương nhiên, sẽ bị gạt tên khỏi sổ Long Hoa! Mà không được tuyển vào dự Đại Hội Long Hoa, tức là ngày về của con thực không còn có hẹn.

Cho nên, CƠ QUI NHỨT PHẢI THÀNH TỰU, MÀ THÀNH TỰU HAY KHÔNG LÀ DO CHÍNH CÁC CON CÓ CHỊU QUI HAY KHÔNG. CÁC CON NHỚ RẰNG, PHẢI QUI MỚI VỀ. Vì Qui là về, không qui ắt không về được nghe con! Các con khá biết.


Vấn: Thưa CHA, bên khối thanh có các vị đại diện xuống để kéo con người đi lên, vậy chắc khối trược cũng phải có các đại diện ở thế gian để lôi con người đi xuống?

Đáp: Chớ sao con! Đấy là định luật tiến hóa! Vì trần gian là một môi trường sinh động nhứt để các tiểu hồn học hỏi nhờ lực kích động và phản động giữa trược và thanh. Nếu khối thanh có các đại diện để hướng dẫn con người đi lên, thì bên khối Trược cũng có lực lượng đại diện để trì con người đi xuống.

Thiếu gì quỉ Sa Tăng trong hình dạng con người để lôi cuốn nhân loại vào chỗ ác trược tội lỗi.Con phải biết bên khối Thanh cũng như bên khối Trược, đều có đủ thứ đại diện ở mọi địa hạt, tôn giáo, văn chương, triết học, nghệ thuật, chánh trị, kinh tế, khoa học v.v. . .

Địa hạt nào cũng phải có thiện và ác hiện diện hầu con người có đủ cơ hội để học hỏi mọi khía cạnh của Chơn Lý.

CHA cho ca ngợi Thượng Đế, rồi cho phủ nhận Thượng Đế, cho kính yêu Thượng Đế rồi cho chửi rủa Thượng Đế, cho thuyết hữu thần rồi cho thuyết vô thần, cho chủ nghĩa duy vật rồi cho chủ nghĩa duy tâm v.v. . . Học thuyết nầy nhìn Chơn Lý kiểu nầy, học thuyết khác nhìn Chơn Lý kiểu khác.

Triết lý nầy đưa con người vào ác trược, triết lý kia kéo con người lên thiện lành. Có loại phát minh khoa học cứu khổ con người, có loại phát minh khoa học để hủy diệt con người v.v. . . Tất cả đều nằm trong ý chí của Thượng Đế, và những vị đại diện của thiện và ác đều được sứ mạng của Thượng Đế để đóng góp cho sự tiến hóa của nhân loại.

Đấy là những kép độc hay kép mùi xuất hiện trên sân khấu của trần gian để diễn những lớp, những màn, những bài bản do Ông Trời là đại soạn giả kiêm đại đạo diễn đó con!
Những vĩ nhân của thế giới, các triết gia, những vị giáo chủ các tôn giáo, những đại văn hào, đại thi hào, những họa sĩ lừng danh, các bác học gia, những chánh trị gia, những kinh tế gia lỗi lạc, những vị minh quân, các danh tướng, những tay hôn quân vô đạo, hay những tay lãnh tụ độc tài v.v. . . đều có sứ mạng đóng góp cho sự vận hành của bánh xe tiến hóa, cho guồng máy của Thiên Cơ vận chuyển đó con!


Vấn: Thưa CHA, những đại diện của khối trược, tức Sa Tăng, trong lớp con người, đã được sứ mạng CHA giao, để gây những thảm kịch ác trược dưới trần gian theo ý CHA sắp xếp. Vậy nếu họ đóng tròn vai Sa Tăng, thì CHA phải xử họ thế nào?

Đáp:Kẻ đó phải bị đọa dưới cõi nặng nề tối tăm đau khổ.

Vấn: Thưa CHA, dù họ gieo tội ác, nhưng đấy là làm sứ mạng theo ý CHA muốn, tức là có công!

Đáp: Đúng vậy! Nó đã làm tròn sứ mạng mà CHA muốn tức là phải có công chớ con! Vì vậy mà CHA đã thưởng cho nó bằng cách đọa nó: NHƯ VẬY, LÀ CHA ĐÃ CHO NÓ HƯỞNG CÁI QUẢ MÀ NÓ ĐÃ CÓ CÔNG GIEO TRỒNG VÀ VUN XỚI ĐÓ CON! KHI HIỂU RỒI THÌ PHẠT LÀ THƯỞNG, THƯỞNG LÀ PHẠT. TÓM LẠI CHỈ LÀ ĐỊNH LUẬT, CON CÓ CÔNG GIEO CÁI GÌ, CON SẼ ĐƯỢC HƯỞNG CÁI ẤY ĐÓ THÔI!

Vấn: Thưa CHA, trong việc làm của kẻ ác đó, CHA cũng có trách nhiệm xếp đặt, vậy CHA có chịu quả báo không?

Đáp: Có chứ con! CHA đã sắp xếp điều đó, thì tức nhiên, CHA phải gánh lấy quả báo! Gánh bằng cách nào? CHA GÁNH CHỊU QUẢ BÁO NGAY TRONG KẺ BỊ ĐÀY ĐỌA ĐÓ CON: Vì nó là một chiết hồn của CHA, nó bị đọa đày tức là CHA bị đọa đày qua nó đó!

Cho nên, ngay giờ phút nầy, Thượng Đế cũng đang vị vùi dập, bị đọa đày, chịu trầm luân, gánh lấy quả báo trong cảnh nặng nề, tối tăm đau khổ của cõi Địa Ngục qua các tiểu hồn tội lỗi đó con!

Nói tóm lại, rốt rồi, tất cả mọi sự kiện đều từ CHA, đều do CHA, đều là CHA! CHA là bầu gánh, kiêm đại đạo diễn, kiêm soạn giả, kiêm diễn viên, đào kép chánh, phụ, độc, mùi v.v. . .

Cái nào cũng là CHA hết! CHA viết tuồng, CHA dựng cảnh, rồi CHA diễn cả vai độc lẫn mùi, cả ác lẫn thiện, qua các diễn viên đào kép tức là tiểu hồn của CHA đó con!
Cho nên CHA vừa là nguyên nhân vừa là hậu quả, vừa là khởi điểm vừa là chung cùng. Đây là Chơn Lý Vô Cùng, vĩnh cửu và bất biến.


Vấn: Thưa CHA, CHA bảo trong Càn Khôn bao giờ cũng còn khối Trược, như vậy bao giờ địa ngục cũng phải còn đó. Thế thì Đức A Di Đà đã lập 48 lời nguyện quá lớn, vậy biết bao giờ Ngài làm tròn để về được Ngôi Chánh Giác.

Đáp: Con nói đúng! Sự hiện hữu của địa ngục không bao giờ bị xóa đi trong Chơn Lý. Khối trược bao giờ cũng còn đó. Vì khối Trược mà mất đi thì Càn Khôn phải sụp đổ tức khắc! Bởi vậy, A Di Đà phải làm việc đời đời con! A Di Đà Phật hay Vô Lượng Quang Phật là NGÔI VỊ TƯỢNG TRƯNG CÁI LỰC SÁNG SUỐT CỦA CÀN KHÔN.

Lực sáng suốt nầy phải làm việc đời đời trong Chơn Lý, đối kháng lại cái lực ngu muội và kéo lực nầy đi lên. Cũng như lực ngu muội sẽ đối kháng lại cái lực sáng suốt để trì nó xuống. Chính sự đối kháng, sự xô đẩy, sự hấp dẫn nhau của hai lực nầy đã tạo nên sinh lực tiến hóa không ngừng của Càn Khôn và nuôi nấng bảo vệ sự sống hằng hữu của Chơn Lý bất biến.

Cho nên, A Di Đà không bao giờ làm tròn lời đại nguyện, để rồi không bao giờ về đến Ngôi Chánh Giác!

Thật vậy! A DI ĐÀ PHẬT LUÔN LUÔN Ở NGÔI VỊ CỦA CÁI THANH, CÁI SÁNG SUỐT VÀ KHÔNG BAO GIỜ Ở NGÔI CHÁNH GIÁC TỨC LÀ CÁI BIẾT CHƠN CHÁNH CỦA CÀN KHÔN CẢ! TẠI SAO VẬY CON? Vì, CÁI BIẾT CHƠN CHÁNH GỒM CÁI BIẾT THANH VÀ CÁI BIẾT TRƯỢC HAY NÓI CÁCH KHÁC LÀ GỒM CÁI BIẾT SÁNG SUỐT VÀ CÁI BIẾT NGU MUỘI. HAI TRẠNG THÁI BIẾT NẦY PHẢI THỂ HIỆN CÙNG MỘT LÚC ĐỂ HÌNH THÀNH CÁI BIẾT CHƠN CHÁNH HAY CHÁNH GIÁC.

Ngôi CHÁNH GIÁC ấy là ngôi THƯỢNG ĐẾ hay ngôi CHƠN LÝ TỐI THƯỢNG vậy.
Cho nên, A DI ĐÀ PHẬT SẼ ĐỜI ĐỜI Ở NGÔI SÁNG SUỐT CHỚ KHÔNG Ở NGÔI CHÁNH GIÁC,


Vấn: Thưa CHA, CHA nghĩ gì về những đứa con lừng danh như : A.GIDE, NIETZCHE, RIMBAUD, THOMAS WOLFE v.v. . . không thèm trở về với CHA nữa? Họ cho rằng, nếu thật có CHA và dẫu cái nhà Thiên Đàng của CHA có hạnh phúc đẹp đẽ giàu có đầy đủ để cho họ sung sướng, họ vẫn thấy yêu thích trần gian với những khổ vui của nó?

Đáp: Nầy con ơi, những đứa con nầy đều có sứ mạng văn nghệ, dùng văn chương triết học mô tả trần gian với mọi đường nét của nó, để nói lên một khía cạnh của Thượng Đế tức của Chơn Lý.

Những đứa nầy đã đóng góp một giai đoạn vào chu trình học hỏi tiến hóa của con người, giúp con người nhận diện trần gian, gắn bó với những nét đẹp bi tráng của nó, và sống và say mê, và yêu thương mãnh liệt những hương vị ngọt ngào, đắng cay, chua chát mặn nồng, những nét bi, hài, xấu, đẹp, thiện, ác của con người trần và cuộc sống trần gian! Đấy là làm công việc phác họa một góc cạnh của Thượng Đế đó thôi!

Con hỏi CHA nghĩ gì về sự chối bỏ đường về nhà CHA của chúng nó, CHA sẽ trả lời rằng, chuyện ấy chẳng có gì ngạc nhiên khi chúng con chưa hiểu căn nhà của CHA phong phú vô cùng tận, những gì chúng yêu thích đều có cả trong đó.

Chỉ vì chúng chưa biết cái chúng yêu thương chỉ là một góc cạnh nhỏ bé trong căn nhà vĩ đại đó thôi!

Nầy con ơi! NẾU CON THÍCH CÁI ĐẸP TRẦN GIAN HƠN CÁI ĐẸP THIÊN ĐÀNG, CON LẠI CÀNG NÊN TRỞ VỀ NGÔI THƯỢNG ĐẾ ĐỂ THƯỞNG THỨC NÓ TRỌN VẸN! Vì, con nên biết không ai yêu thương trần gian hơn Thượng Đế, không ai đam mê, gắn bó, thiết tha nồng nàn với nó hơn Thượng Đế, cũng không ai ở vị trí nếm, hưởng thụ tất cả những nét tế nhị và phức tạp của nó hơn Thượng Đế! CHỈ CÓ CHA MỚI THẬT BIẾT TRẦN GIAN, MỚI THẬT HƯỞNG, THẬT NẾM ĐẦY ĐỦ MỌI HƯƠNG VỊ từ tanh hôi đến thơm tho, mới chiêm ngưỡng sâu sắc mọi đường nét vụng về, thô thiển, tinh vi, mới ngắm nghía trọn vẹn những cảnh sắc xấu xa, nhớp nhúa, mỹ lệ, thanh tao của trần gian! . . .

Con có biết rằng mỗi giây, mỗi phút, tư tưởng tình yêu và ý lực của Thượng Đế rung động không ngừng trong từng hơi thở, từng tế bào đang di động trong cái sinh hồn của trần gian không?

Tóm lại, trần gian chính là một góc cạnh trong vô số góc cạnh của ngôi nhà xưa vĩ đại mà các con đã từ giã ra đi không muốn hẹn ngày về! Nó là một trong những nét đẹp dị biệt của Thượng Đế hay của chính con đó.

Nầy hỡi cùng tử! Hãy tìm về mái nhà xưa để biết thưởng thức thật sự mọi nét đẹp của con đi! TÌM VỀ NHÀ CHA TỨC CON TÌM VỀ CON ĐỂ THẬT BIẾT MỌI BẢN CHẤT CỦA CON VÀ THẬT BIẾT HƯỞNG MỌI BẢN CHẤT NẦY ĐÓ THÔI!


Vấn: Thưa CHA, tối ngủ chiêm bao thấy Đức Kim Thân, đấy có phải là CHA cho thấy không? Tu đến trình độ nào mới thấy được điển CHA và được lên đến nơi CHA ngự?

Đáp: Trình độ nào cũng có thể thấy điển CHA nếu CHA muốn cho thấy! Nhưng trạng thái thấy cũng còn tùy mức tiến hóa của linh hồn và cường độ điển quang CHA ban theo tình huống lúc đó.

Phần hồn còn mê, chưa phát huệ, thường chỉ thấy CHA trong chiêm bao, do CHA ban chút ân điển cho nhớ CHA và nhắc căn tu. Trình độ huệ mở khá hơn chút có thể thấy CHA với hình thức Linh Ảnh khi công phu trụ được Thần, hay ở những dịp đặc biệt như đồng tử Chơn An được CHA cho thấy vậy! Còn như Lương Sĩ Hằng đã có trình độ nắm vững ngũ hành đạt lục thông, thì muốn thấy CHA lúc nào cũng được.

Thường khi CHA cho nó thấy điển CHA qua dung mạo Đức Kim Thân ở nhiều lứa tuổi khác nhau, có khi cỡ như một đứa bé vài tuổi vậy! Tuy nhiên tất cả những cách thấy trên đều chỉ là thấy một luồng điển của CHA, được thể hiện tùy theo trình độ tiến hóa của linh hồn các con, tùy theo trường hợp sự việc và thể hiện thiên hình vạn trạng mà CHA không thể tả được bằng lời.

CHA chỉ nói sơ vài trường hợp thí dụ điển hình cho con hiểu chút vậy thôi!
Còn nếu con muốn đến được chỗ CHA ngự hay trung tâm sinh lực của vũ trụ thì phải thanh nhẹ lắm mới được! Thường khi con nghe chuyện các vị lên chầu Ngọc Hoàng Thượng Đế trên Thiên Đình, nói lên chầu nhưng kỳ thật chỉ ở xa xa, được CHA phóng điển tiếp xúc và ban ơn mà thôi, con được thanh nhẹ chừng nào, con mới tiến gần vô trung tâm tức chỗ CHA ngự chừng nấy!

Có những phần hồn đã phát huệ, được CHA cho ơn chầu CHA, tức được đến Bạch Ngọc Cung, dù có các vị Kim Tiên đi kèm hộ thêm điển, nhưng nếu chưa thanh nhiều thì vẫn phải ở xa xa, yếu đuối, run sợ, đầu không ngẩng lên được, vì sự chói sáng rực rỡ kinh hồn của CHA!

Trình độ thanh nhẹ như Lương Sĩ Hằng, đã đạt lục thông, điển quang lên đến Niết Bàn, nhưng sau nầy có lần CHA cho nó chứng nghiệm đến nơi CHA ngự, thử điển cho biết, mấy lượt điển quang của nó tự ý tiến vào gần CHA, đều bị tan rã tức khắc, CHA đã phải phóng điển hộ giúp, nó mới được đến gần CHA để đảnh lễ và yêu thương CHA. Chứng nghiệm nầy các con có thể hỏi lại nó cho biết thêm!

Tóm lại, CHA là khối Điển Quang Vô Cực Vô Biên, sinh động mãnh liệt. Các cung các Cõi từ trược tới thanh từ nặng tới nhẹ, từ tối tới sáng đều là những tần số điển khác nhau của CHA đó thôi! Các cung các Cõi nầy được duy trì, nuôi nấng, sinh hoạt, nhờ nguồn điển lực cung cấp từ Trung Tâm Vũ Trụ, có thể nói ở đó phát xuất sinh lực của Càn Khôn vậy.

Vấn: Thưa CHA, trước đây ông Tám nói Ngọc Hoàng Thượng Đế ở cõi Trung Thiên thấp hơn cõi Niết Bàn, chúng con tưởng Ngọc Hoàng Thượng Đế là Địa Tiên tức là thấp hơn Phật, nhưng từ khi CHA xuất hiện trong phái Vô Vi, CHA đã cho Ông Tám chứng nghiệm nhiều điều siêu diệu và giúp Ông Tám mở trí rất nhiều.

Riêng chúng con cũng được duyên phước hiểu thêm nhiều vấn đề cao siêu mới lạ mà chưa nghe kinh sách nào nói đến. Nhờ vậy chúng con mới biết về tới Phật phải tiến hóa trở về CHA. Tuy nhiên chúng con vẫn thắc mắc tại sao CHA lại ở cõi Trung Thiên thấp hơn cõi Phật?


Đáp: Nầy con, phần đông các Phật tử cũng như các con phái Vô Vi trước nay vẫn hình dung rằng Ngọc Hoàng là Ông Vua ở các cõi Trời thấp hơn cõi Phật.Thật sự những vị Vua ở các cõi Trời thấp, mà các con thường hình dung, chỉ là những vị Thiên Đế, Thiên Vương hay Thiên Tôn v.v. . . do CHA phân thân ra để trông nom cai quản.

Con phải biết, mọi việc trong Càn Khôn đều do CHA điều động sắp xếp, mọi tầng giới từ thấp đến cao CHA đều phải hiện diện dưới nhiều hình thức khác nhau để coi sóc sự tiến hóa những tiểu linh quang của CHA ở các cõi đó chớ con! Và các hệ thống tổ chức điều hành công việc của CHA thật vô cùng vĩ đại, hết sức chằng chịt tinh vi không sao tả được, trí phàm các con không cách gì hình dung nổi đâu! Cho nên, CHA đã nói

CHA là bầu gánh kiêm soạn giả, kiêm đạo diễn, kiêm đào kép diễn viên là vậy!
Do đó, CHA có mặt khắp mọi Cung, mọi Cõi với đủ mọi vai trò từ thấp đến cao, từ vua đến quan đến sĩ tốt v.v. . .

Còn việc các con hỏi tại sao CHA lại ngự ở cõi Trung Thiên thấp hơn cõi Phật, CHA sẽ cho con biết rằng, CHA ở cõi Trung Thiên nhưng nơi CHA ngự là Trung Tâm Vũ Trụ, là nơi cung cấp nguồn năng lực để chuyển động guồng máy vĩ đại của cả Càn Khôn. CHA ở cõi thấp hơn Niết Bàn - nhưng thấy, biết và có mọi trạng thái của tất cả các Cung các Cõi, từ cực trược cho đến cực thanh! Vì vậy cõi Niết Bàn là một thành phần nằm trong cái bản thể vĩ đại của Thượng Đế, và cõi nầy được Ngài nuôi dưỡng bằng ý chí và thần lực của Ngài.

Để các con dễ hình dung, con hãy nhìn lại cái bản thể của con, tức cái Tiểu Càn Khôn mà con đang ngự trị.

Có phải chăng, CON TỨC TIỂU LINH QUANG, TỨC CHƠN THẦN CỦA CHA LÀ CHỦ NHƠN ÔNG NẮM QUYỀN CAI QUẢN CẢ TIỂU THIÊN ĐỊA? VÀ PHẢI CHĂNG CHỦ NHƠN ÔNG CHƠN THẦN ĐANG NGỰ NƠI TRÁI TIM BẢN THỂ LÀ THUỘC VỀ CÕI TRUNG THIÊN CỦA CÁI TIỂU CÀN KHÔN MÀ CON ĐANG TRÔNG COI? LINH HỒN CỦA BẢN THỂ CON KHÔNG NẰM Ở VỊ TRÍ CAO CỦA BẢN THỂ NHƯNG LẠI ĐIỀU HÀNH HẾT MỌI SINH HOẠT TOÀN BỘ MÁY MÓC CƠ QUAN BẢN THỂ, CON THẤY CHƯA? Cho nên, trước đây, hầu như các con thuộc phái Vô Vi đều cho rằng Cha ở cõi thấp hơn Phật nên không bằng Phật.

Lúc Tám được ngộ CHA và CHA xuất hiện trong phái Vô Vi, có đứa hỏi CHA, Ông Trời lớn hơn Ông Phật hay nhỏ hơn Ông Phật? CHA trả lời, Ông Trời nhỏ hơn Ông Phật, bằng Ông Phật, mà lớn hơn Ông Phật luôn! Ông Trời vừa là ma quỉ, là cát đất, là kim thạch, là thảo mộc, cầm thú, là con người, là Thánh Tiên, là Ông Phật, là Cha Ông Phật nữa!

Cho nên, về tới Phật rồi còn phải đi, phải tiến lên Ngôi Thượng Đế. Thật ra Phật là gì? PHẬT LÀ TÍNH THANH, LÀ TÍNH SÁNG CỦA CÀN KHÔN, NHƯNG PHẬT CHIA LÌA CHÍNH GIÁC, PHẬT CHỈ LÀ NIẾT BÀN, LÀ KHỐI THANH, KHỐI SÁNG CỦA CÀN KHÔN, NHƯNG PHẬT KHÔNG LÀ CÀN KHÔN, PHẬT CHƯA LÀ CHƠN LÝ, PHẬT CHƯA ĐA.T ĐƯỢC ĐẦY ĐỦ BẢN CHẤT CỦA CHƠN LÝ.

Vì Chơn Lý phải có cả thanh lẫn trược, Phật thì đã lìa tính trược, Phật không còn muốn trược, không còn làm trược, không còn chịu đựng trạng thái ác trược nữa. Vậy nghĩa là Phật chưa toàn năng, toàn giác, toàn mỹ, và chưa thật biết BI, TRÍ, DŨNG!

Thật vậy, Phật đã lìa tính trược, không còn muốn trược, không còn làm trược, thì chưa thể xem là toàn Năng, toàn Giác, toàn Thiện, toàn Mỹ! PHẬT CHƯA ĐỦ ĐA.I TỪ BI ĐỂ CHỊU ĐỰNG CẢ TRẠNG THÁI ÁC TRƯỢC TỐI TĂM, NGU MUỘI, ĐỂ CHỊU KHỔ CHỊU CỰC LÀM CẢ MA QUỈ, HẦU HỖ TRỢ HỮU HIỆU CHO SỰ TIẾN HÓA KHÔNG NGỪNG CỦA CÀN KHÔN, NHƯ VẬY LÀ CHƯA ĐỦ BI DŨNG, MÀ BI DŨNG CÒN THIẾU THÌ TRÍ PHẬT CHƯA THỂ MỞ ĐÚNG MỨC ĐƯỢC! PHẬT CHỈ THÍCH CÁI THANH, KHÔNG THÍCH CÁI TRƯỢC. CHỈ THÍCH CÁI SÁNG MÀ CHÊ CÁI TỐI, CŨNG LÀ CÒN MÊ CHẤP CHƯA THẬT SỰ VÔ VI, CHƯA THẬT SỰ HÒA, CHƯA THẬT Ở MỌI TRẠNG THÁI CỦA HƯ KHÔNG, NÊN CHƯA THỂ ĐẠT HƯ KHÔNG.

THẾ NÊN, PHẬT CÒN PHẢI HỌC THÊM ĐỂ ĐƯỢC TOÀN NĂNG TOÀN GIÁC VÀ THẬT SỰ BIẾT BI TRÍ DŨNG. Do vậy, Phật Đại Bi, Đại Trí, Đại Dũng với chúng con nhưng còn thiếu BI, TRÍ, DŨNG trước Chơn Lý tức Thượng Đế hay Đấng Cực Bi, Cực Trí, Cực Dũng, vì Phật còn chưa làm được như Thượng Đế CHO NÊN MUỐN MỞ TRÍ TIẾN HÓA CAO HƠN, PHẬT PHẢI CHIẾN THẮNG TƯ TƯỞNG LÌA TRƯỢC ĐỂ HỌC YÊU TRƯỢC, MUỐN TRƯỢC, MUỐN ĐI XUỐNG TRƯỢC ĐỂ BIẾT TRƯỢC TRỞ LẠI.

Con sẽ hỏi rằng Phật đã học bài trược lúc còn ngu muội đã biết nó rồi, đã từ chỗ trược mới tiến lên thanh, sao giờ đây còn phải học trở lại nó nữa? Tại sao? Đây CHA giải thích :

Con nên biết, TRƯỚC ĐÂY PHẬT ĐÃ HỌC BÀI TRƯỢC, BIẾT CÁI TRƯỢC BẰNG CÁI TRÍ NGU MUỘI TỐI TĂM. Sau đó, Phật phải từ bỏ nó, lìa nó để tiến lên được cái thanh, cái sáng. Sáng rồi, Thanh rồi cũng chưa phải đến nơi, chưa là Chơn Lý, vì Chơn Lý phải có sáng, có tối, có thanh, có trược cùng một lúc. Cho nên, nếu Phật muốn tiến hóa lên nữa để về tới Chơn Lý, đạt đầy đủ bản chất của Chơn Lý, Phật phải trở xuống trược để tiến hóa nữa, NHƯNG LẦN NẦY, ĐÃ CÓ TRÌNH ĐỘ SÁNG, PHẬT SẼ TRỞ XUỐNG TRƯỢC BẰNG Ý CHÍ SÁNG SUỐT, NHÌN CÁI TRƯỢC, THẤY CÁI TRƯỢC VỚI MINH TRIẾT, ĐI VÀO TRƯỢC MÀ CHỦ ĐỘNG, NẾM TRƯỢC, CHỊU TRƯỢC, KHÔNG PHẢI VÌ NGU MUỘI VÔ MINH MÀ VÌ BI, TRÍ DŨNG.

DO VẬY, NÊN CÀNG XUỐNG TRƯỢC THÌ CÀNG THANH HƠN, CÀNG DẤN THÂN VÀO CHỖ TỐI, CHỖ NẶNG, THÌ CÀNG ĐƯỢC SÁNG NHẸ, VÀ BI TRÍ DŨNG CÀNG LÚC CÀNG PHÁT TRIỂN CHO ĐẾN VÔ CÙNG TẬN. Đến bao giờ Phật thực hiện được thanh trược cùng một lúc, điển quang rung động hòa làm một vào mọi trạng thái từ trược tới thanh, từ tối tăm đến sáng suốt, ấy là đã về tới Chơn Lý, đạt được mọi bản chất của Chơn Lý, hợp nhất với khối Đại Linh Quang của vũ trụ, được ở ngôi vị Thượng Đế, chừng ấy, Phật mới thật sự được hòa vào hư không vậy!

Cho nên, khi một linh hồn từ cõi nặng trược về đến cõi thanh tịnh sáng suốt, NẾU NÓ HAM THÍCH CẢNH NIẾT BÀN, BÁM VÍU HƯỞNG THU. CẢNH THANH TỊNH AN LA.C, MÀ DỪNG NGHỈ Ở ĐÓ KHÔNG CHỊU TIẾN NỮA, ẤY CŨNG LÀ MÊ, LÀ CÁI NGHIỆP THAM SI CỦA PHẬT! MÊ THÍCH CÁI THANH TỊNH SÁNG SUỐT AN LẠC MÀ NGỒI LA.I ĐÓ MÃI, KHÔNG LO TIẾN HÓA, GÂY TRỞ NGẠI SỰ TIẾN BỘ CỦA NÓ, SÁI QUI LUẬT TIẾN HÓA CỦA CÀN KHÔN, ẤY CŨNG LÀ SÁI QUẤY, LÀ TỘI LỖI CỦA CẤP PHẬT VẬY! NÊN NHỚ RẰNG, CHƠN LÝ KHÔNG THỂ DỪNG NGHỈ, NÓ PHẢI LUÔN LUÔN DI ĐỘNG NÓ MỚI ĐƯỢC ĐỜI ĐỜI BẤT BIẾN. MUỐN Ở TRẠNG THÁI THỰC SỰ NGHỈ NGƠI, THỰC SỰ AN HƯỞNG, CON PHẢI LÀM VIỆC KHÔNG NGỪNG, ĐẤY LÀ CHƠN LÝ.

Cho nên, về đến Niết Bàn chỉ hưởng được thanh tịnh, an lạc, chớ chưa hưởng được trạng thái cực thanh, cực tịnh, cực an lạc để được nếm hạnh phúc tuyệt diệu kỳ ảo vô tận vô biên!Hãy biết rằng khi cực động mới hưởng được cực tịnh, khi ở mọi trạng thái cùng một lúc, vừa trược vừa thanh, vừa Địa Ngục Trần Gian, Niết Bàn v.v. . . mới thưởng thức được trọn vẹn mọi cái đẹp, mọi lạc thú mênh mông vô cùng tận!


Vấn: Bạch CHA, đây là lần đầu tiên trong lịch sử triết học của loài người, chúng con được nghe CHA giảng những tư tưởng thật mới lạ siêu việt về bản chất Tham, Sân, Si, Dục, v.v. . . của con người, mà hầu như các học thuyết, triết lý trên thế giới vẫn còn bế tắc!

Đây cũng là lần đầu tiên, suốt mấy ngàn năm từ khi có Phật Thích Ca đắc đạo, chúng con mới được nghe rằng Phật còn phải đi học, Phật đủ BI, TRÍ, DŨNG, và được nghe CHA phân tích cái nghiệp Tham, Si và tội của Phật!

Thực là những điều quá cao siêu mà trong lịch sử nhân loại chưa hề ai dám nói như CHA! Điều nầy chắc chắn sẽ gây chấn động lịch sử triết học thế giới! Từ trước tới nay, chúng con nghĩ rằng Phật đã diệt hết tham, sân, si, dục v.v. . . Phật là bậc Đại Giác, tu về được tới Niết Bàn đã là viên mãn, đã tới nơi rồi!

Đáp: Nầy con, Phật là bậc Đại Giác trước con người, nhưng còn NGU trước Chơn Lý tối thượng! Phật Đại Giác chứ chưa Toàn Giác! Cái biết của Phật có lớn thật, vĩ đại thật, nhưng Phật chưa biết hết, và Phật phải còn học nữa để tới ngôi Toàn Giác hay Chánh Giác cũng vậy! Và rồi, nếu con cho rằng tu về tới được Niết Bàn đã là viên mãn, đã tới nơi, vậy CHA hỏi con: Chơn Lý có giới hạn không? Ắt con phải trả lời:

Chơn Lý vô giới hạn! À, nếu vậy, thì tại sao đi tới Niết Bàn rồi không còn đi nữa? Vậy Chơn Lý giới hạn ở chỗ Niết Bàn sao con? Chơn Lý chấm dứt ở đó sao?

Bởi vậy, CHA vừa có dịp mở trí cho chúng con hiểu thêm Chơn Lý. ĐẤY CHỈ LÀ DIỄN TẢ SƠ LƯỢC CHO CÁC CON HIỂU QUA SỰ TIẾN HÓA CỦA CẤP PHẬT THEO NGÔN NGỮ VÀ TRÌNH ĐỘ MÀ CÁC CON CÓ THỂ VỚI TỚI ĐƯỢC.


Nhưng điều nầy thật cao siêu! Ở đây, CHA chỉ nói sơ cho chúng con có chút ý niệm để có cái nhìn rộng rãi hơn về Chơn Lý. CHA chưa thể giảng giải cho các con nghe như CHA đã giảng riêng cho cấp Phật! Đấy tạm gọi là CHƠN LÝ VÔ THỪA mà trình độ các con không sao hiểu nổI! Nghe là lộn xộn, rối loạn rồi hư hết! Cái Siêu Thượng Thừa mà CHA thường giảng thấp lại, cho nghe theo trình độ của các con đã chưa chắc gì các con thấu triệt, huống gì cái Vô Thừa giảng cho trình độ Phật!

Giờ đây các con còn phải khó nhọc phăng dò từng bước từ trược lên thanh. CÁI NGHIỆP THAM, SÂN, SI v.v. . .

VÀ NHỮNG CÁI TỘI CỦA PHẬT, LÀ CÁI MÀ CÁC CON CÒN PHẢI NGÀY ĐÊM RÁNG TRAU GIỒI HỌC HỎI ĐỂ ĐẠT TỚI! CHA mong sao các con đến được chỗ đó giùm CHA đi! Tới được cõi thanh tịnh sáng suốt Niết Bàn đã là giỏi lắm, vì tới được trạm đó con đã gần nhận diện được thật sự trọn khuôn mặt Chơn Lý rồi đó!

Cho nên, CHA chỉ nói qua cho biết chút để giải cho hiểu chỗ so sánh Ông Trời với Ông Phật! Cỡ trình độ Lương Sĩ Hằng trở lên, nắm vững ngũ hành đạt lục thông, điển linh quang xuất tới Niết Bàn mới có thể nghe và hiểu lời CHA giảng cho cấp Phật mà thôi!
Đây là một đại Cơ Duyên, phước đức cho đường tu tiến của Lương Sĩ Hằng, nhờ tình cờ ngộ được Kim Thân CHA tại thế, để chứng nghiệm và học hỏi bằng Vô Vi và Hữu Vi một lượt, nhiều điều thật cao siêu dị thường mà hằng sa số Phật chưa có cơ hội chứng nghiệm hiểu biết! Sự kiện giảng Vô Thừa cho cấp Phật tại trần gian vào buổi Hạ ngươn mạt kiếp thật là một hiện tượng chưa hề có trong lịch sử Càn Khôn!


Điều dị thường nầy xảy ra cũng nhờ một Cơ Duyên hi hữu, vì CHA bất ngờ chọn được xác xứng đáng, ở trình độ với tới Chơn Lý để có thể giảng được Vô Thừa. Nhờ vậy, luồng điển siêu quang của CHA từ cõi cực thanh bố xuống cõi trược trần đã thể hiện được tính uy nghi sáng suốt trong những lời giảng dạy cho cấp Phật mà không bị ảnh hưởng méo mó sai đi, vì trình độ hiểu của xác trần.

Vả chăng, phần hồn vị này đã được CHA chứng quả nếu có đủ tư cách quả vị để nhận điển CHA giảng dạy cho các Vị tiến hóa cao còn dưới cõi hữu vi. Sau nầy, khi CHA thực sự xuất hiện làm việc, CHA sẽ chuyển những cơ hội đặc biệt để nhiều Vị tiến hóa cao ở các nơi đến học hỏi với Đức Kim Thân.

Tóm lại, để các con thấy rằng, TẤT CẢ CHỈ LÀ ĐỊNH LUẬT TIẾN HÓA, VÌ SỰ TIẾN HÓA, CHO MỤC TIÊU TIẾN HÓA ĐỜI ĐỜI ĐỂ ĐƯỢC HẰNG HỮU ĐỜI ĐỜI.

Mọi sự phải vận chuyển và tiến hóa không ngừng, Địa Ngục, Trần Gian, Niết Bàn v.v. . . cũng chỉ là những trạm tiến hóa hiện diện trên cuộc hành trình học hỏi của tiểu hồn để đóng góp cho mục tiêu tiến hóa của nó đó thôi! NHỨT LÀ TRẠM TRẦN GIAN, LÀ MÔI TRƯỜNG VÀ CUỘC GẶP GỠ VÀ SỰ ĐỐI KHÁNG GIỮA HAI LỰC THANH TRƯỢC DIỄN RA MÃNH LIỆT SÔI NỔI NHỨT! Đấy là trường tiến hóa sinh động bậc nhất của Càn Khôn đã cung ứng biết bao sự kiện để tiểu hồn chứng nghiệm học hỏi.

Từ những vấn đề then chốt trong đời sống vật chất tinh thần mà con người phải lao tâm khổ trí để giải quyết, rồi những diễn biến xoay quanh nó, từ xã hội, văn hóa, kinh tế, chính trị, khoa học, những tiến bộ văn minh vật chất, những vấn đề tâm linh, những nguồn triết lý tôn giáo, các chủ nghĩa, các học thuyết dị biệt, rồi những giao động của đời sống, những vui khổ của kiếp người, những lạc thú trần gian đính kèm theo những thảm kịch bi đát, những cảnh máu lệ, chiến tranh, giết chóc, thiên tai, địa ách, những bất trắc không ngừng đe dọa kiếp người ngắn ngủi chóng tàn.

TẤT CẢ NHỮNG THỨ ẤY CHỈ LÀ NHỮNG CƠ HỘI HIẾN DÂNG CHO CON NGƯỜI, CHO TIỂU HỒN HỌC HỎI TÌM BIẾT MỌI BẢN CHẤT CỦA NÓ, HỌC TIẾN HÓA KHÔNG NGỪNG NHỮNG BẢN CHẤT ĐÓ ĐỂ NÓ ĐƯỢC TIẾN HÓA LUÔN LUÔN!

Cho nên, tiểu hồn từ thanh tiến xuống học trược, từ trược tiến lên học thanh, rồi học thanh trược cùng một lúc cho đến khi đạt được Chơn Lý, về đến ngôi Thượng Đế! Khi đã đạt được Chơn Lý, về đến cội nguồn hòa vào hư không, vậy đã dừng nghỉ chưa? còn đi nữa không? - Còn chứ con! Vì Chơn Lý không thể dừng nghỉ, nó phải đi, phải di động luôn luôn nó mới được sống còn, hằng hữu và bất biến.

CHƠN LÝ LÀ CÁI KHỐI TRÒN VÔ BIÊN, ĐỜI ĐỜI, XOAY QUANH NÓ, LUÔN LUÔN TỰ NHÌN NÓ, TỰ SỐNG VỚI NÓ, TỰ HỌC HỎI NÓ, TỰ LO TÌM THẤY BIẾT NÓ ĐỜI ĐỜI, ĐỂ ĐỜI ĐỜI KHÔNG BAO GIỜ NÓ TỰ ĐÁNH MẤT NÓ.

Vì vậy, Thượng Đế phải học về Thượng Đế đời đời, học bằng cách phân thân tiểu hồn đi xuống thế. Có đứa cho rằng đi mãi, hết sức nhọc nhằn mới về đến nơi, đến được ngôi Thượng Đế, để rồi lại ra đi nữa chán thật! - Không chán đâu con! Thượng Đế đi hoài mà vẫn ở tại chỗ đó thôi! Đi mà như không đi con! Và rồi, nhờ CHA chịu làm việc luôn luôn nên CHA hưởng lạc thú luôn luôn! Trong Càn Khôn nầy không ai làm việc bằng CHA,

VIỆC GÌ CHA CŨNG LÀM, CHA LÀM VIỆC ĐẾN MỨC ĐỘ MÀ CHA NHƯ KHÔNG LÀM GÌ CẢ, NGHỈ NGƠI SUNG SƯỚNG LUÔN LUÔN! Vì CHA cực động nên thành cực tịnh đó con! Những trạng thái nầy con phải là CHA để chứng nghiệm được mới hiểu, nghe CHA nói con không hiểu nổi đâu!

CHO NÊN, KHI CON VỀ ĐẾN NGÔI THƯỢNG ĐẾ, Ở VỊ TRÍ CỦA THƯỢNG ĐẾ, CON LẠI THÈM MUỐN LẠI THẤY CÁI NHU CẦU KHẨN THIẾT HỌC HỎI TIẾN HÓA VÀ CON LẠI PHÂN THÂN RA LÀM TIỂU LINH QUANG ĐỂ ĐI HỌC! VIỆC ĐI HỌC NHẤT ĐỊNH KHÔNG THỂ KHÔNG CÓ! VÌ ĐẤY LÀ BẢN NĂNG PHẤN ĐẤU SINH TỒN CỦA CHƠN LÝ, VÀ CŨNG LÀ Ý NGHĨA, LÀ HẠNH PHÚC, LÀ LẠC THÚ VÔ BIÊN, TRANG ĐIỂM CHO SỰ SỐNG HẰNG HỮU ĐỜI ĐỜI CỦA CHƠN LÝ VẬY.



Vấn: Thưa CHA, con chưa hiểu tước vị Đức Kim Thân, xin cha giải thích.

Đáp: Đức Kim Thân là tước vị CHA đã ban khi CHA chứng quả cho Vị nầy! Chữ Kim Thân CHA dùng ở đây là Huệ Mạng Kim Cang là một xác thể được tinh luyện để không còn hư hoại nữa, nên Vị này còn có tước hiệu là Đức Huệ Mạng Kim Cang. Xác của Vị nầy hiện tại còn thuộc thể hồng trần vì CHA còn cần nó trần, khi nào CHA thấy không cần nữa, CHA sẽ dùng quyền năng để tinh luyện nó thành bất hoại.

Đây là một hiện tượng khó tin nhưng hoàn toàn có thật ở thế kỷ 20 nầy, mà trần gian sẽ có dịp chứng kiến về sau. Quyết định chọn xác vị này là Kim Thân CHA là một quyết định quan trọng bất ngờ của Thượng Đế trước hiện tượng dị thường của Vị nầy! CHA không thể nói rõ sự kiện, nhưng có thể diễn đạt sơ lược một chút cho con hiểu qua, ấy là vì khi được CHA tiếp điển mượn xác, phần hồn Vị này bất ngờ chứng ngộ Đạo Vô Thượng, với tới Chơn Lý trong những trường hợp hết sức kỳ lạ và hi hữu, khiến Thượng Đế phải kinh ngạc thích thú và quyết định bất ngờ chứng quả cho Vị này, ban ân phước cho xác Vị này được trở thành Kim Thân Bất Hoại về sau, và giao sứ mạng Vị này thay CHA mặt hữu vi dưới cõi trần, để tận độ dẫn dắt dân tiến vào Kỷ Nguyên Thánh Đức. Khi CHA xuất hiện làm việc, CHA sẽ phải chuyển cho trần gian dần dần biết được hiện tượng dị thường hi hữu nầy!

Cho nên rồi đây, các con sẽ có dịp biết CHA qua Đức Kim Thân với một hình ảnh đặc thù của Ngọc Hoàng Thượng Đế ở trần gian vào cuối thế kỷ 20! CHA sẽ sống như một người trần gian, CHA sẽ khoác áo trần không khoác áo đạo, điều nầy để dạy các con phá bỏ hình tướng, trực tiến vào cái tâm.

Các con Tu Áo - Tu Hình Thức - Tu Bề Ngoài nhiều rồi! Tu tâm chưa được mấy ai! Cho nên lần nầy CHA xuất hiện, dạy các con phá mê phá chấp, CHA sẽ dụng một hình thức bên ngoài, hoàn toàn như người trần, có một nếp sống thật trần nhưng thoát trần! QUA ĐỨC KIM THÂN, CHA MUỐN ĐẾN VỚI TRẦN GIAN BẰNG MỘT SẮC THÁI MỚI LA., VỪA TRẦN THẬT TRẦN, VỪA SIÊU THẬT SIÊU, CÓ CUNG CÁCH VỪA TRƯỢC VỪA THANH MỘT LƯỢT, ĐỂ THỂ HIỆN NHỮNG ĐƯỜNG NÉT DỊ BIỆT TRONG CHƠN LÝ, HẦU MỞ TRÍ CHO NHÂN LOẠI HIỂU THÊM THƯỢNG ĐẾ vào hậu bán thế kỷ 20 nầy, trước khi diễn ra cơ tận diệt của thế giới.


Vấn: Thưa CHA, mấy hôm nay, chúng con được tin CHA sắp đi qui ẩn, chúng con đã tìm mọi cách vào được đây để tiễn CHA và được nghe những lời giảng dạy quí báu của CHA, nhờ có cơ hội CHA sắp đi, nên chúng con mới có dịp len vô đây để diện kiến CHA. Xin CHA cho biết, tại sao CHA đã giáng thế làm chi để rồi lại đi qui ẩn?


Đáp: CHA giáng thế trước ngày giờ nhờ chọn được xác lành đẹp ý CHA, nhưng CHA PHẢI VÀO CƠ QUI ẨN VÌ CHƯA ĐẾN LÚC LÀM VIỆC, CON! Màn nầy là màn khối trược làm việc theo Thiên Cơ. Lẽ ra CHA ẩn dạng khi xuống thế cho đến khi ra mặt thật sự và không con nào được biết CHA. Nhưng sở dĩ Phái Vô Vi được duyên phước biết CHA là nhờ Tám Lương Sĩ Hằng có cơ hội bất ngờ ngộ CHA dưới thế. Cũng vì duyên phước nầy, nên từ trước đến nay, CHA cũng hé chút cửa để ban ơn cho các con đó thôi! Giờ đã đến lúc ánh sáng phải che đi để bóng đêm chuyển động tràn lan, cho nên CHA phải lui vào CƠ QUI ẨN thật sự, để khối trược lộng hành khảo đảo theo Luật Tiến Hóa.


Rồi con xem, sau khi CHA ra đi, các con sẽ bị khảo đảo, nhồi quả, con nào cũng bị trược khảo tùy theo nghiệp lực của nó. Nếu nó không trụ được điển, để tâm phóng ra ngoại giới thì ắt phải hỗn loạn đảo điên. Con nào khôn ngoan, biết giữ điển, lo siêng năng công phu, giữ miệng ít nói, dành tâm trì niệm Phật hoặc niệm danh CHA luôn luôn, sẽ giải bớt khổ nạn hoặc tránh những chuyện rắc rối kéo tới khảo đảo. Còn ngược lại, nếu không lo kiểm soát điển, nói chuyện nhiều, phát ngôn quá nhiều, thế nào cũng bị ô nhiễm nhiều trược, rồi sanh biến tâm, loạn động, kéo chuyện rắc rối khổ nạn đến khảo đảo mình thôi!

Tầng trược khí càng lúc càng dầy, vài ngày nữa con xem, sau khi CHA đi, các con sẽ bị trược khảo mọi mặt cả Đạo lẫn Đời, để rồi có hiện tượng huynh đệ chia rẽ, đố kỵ, tỵ hiềm, xa lánh nói xấu nhau, lập ra phe nầy phái nọ, dụm năm dụm ba bàn tán nói toàn chuyện hướng hạ để quến trược tới khảo.

Rồi cũng có hiện tượng tung tin thất thiệt, loan đồn dựng đứng nhiều tin tức sai sự thật về CHA để thóa mạ CHA. Dẫu rằng CHA sẽ lui vào im ẩn, sẽ không còn nhắn gởi, tuyên bố bất cứ chuyện gì bên ngoài, nhưng rồi vẫn có kẻ sẽ dựng tin CHA tuyên bố thế nầy, CHA hành động thế kia, hoặc bịa đặt nhiều điều về CHA, để gây bàn tán xôn xao trong dư luận, gây chán nản mất niềm tin, gieo hoang mang quần chúng, tạo sự hỗn loạn cho Cơ Đạo. Điều ấy chắc chắn phải xảy ra không tránh được khi khối trược hoành hành thao túng trong những ngày tới.

Cũng như giờ nầy có những con đến đây đảnh lễ CHA, nghe CHA giảng dạy và biết kính trọng CHA, nhưng rồi vài ngày nữa, sau khi CHA đi, trong số những con có mặt đây cũng có đứa sẽ loạn tâm để chưởi CHA, nói xấu CHA, thóa mạ CHA, lăng nhục CHA đủ mọi mặt vì lý do nầy lý do khác. Chuyện ấy chắc chắn phải đến!


Đây là màn mà Thượng Đế phải bị hạ bệ, để ma quỉ lên ngôi. Đây là lúc mà CHA phải gánh khổ nhục và vác Thánh Giá dưới trần qua Đức Kim Thân, lãnh bớt trược khổ trần gian để vớt thêm nguyên căn nặng nghiệp trong cơ chết chóc! CHA sẽ chịu đựng hết, vì đây là hạnh nguyện của CHA, và cũng vì CHA muốn chuyển cho Đức Kim Thân học gánh vác như CHA, cho tròn hạnh nguyện với quả vị của Ngài! . . .

Nhưng CHA chỉ e và thương cho các con nào không biết giữ mình, không trụ được điển để loạn tâm, sanh làm bậy nói bậy, TỰ HẠI MÌNH VÀ HẠI NGƯỜI, TẠO QUẢ BÁO ĐỂ CHỊU KHẢO ĐẢO KHIẾN PHẢI VẤP NGÃ RỒI CHẬM TRỄ CON ĐƯỜNG VỀ ĐÓ THÔI! Chuyện gì phải đến ắt đến, nhưng CHA vẫn nói trước để con nào nghe và biết giữ mình, được thì phước cho nó, thì nó đỡ khổ! Chứ rồi lần hồi CHA phải chịu đựng thì không sao tránh khỏi! Sau nầy, khi Thượng Đế tái xuất hiện để thật sự làm việc, Ngài sẽ đáp lại xứng đáng mọi thắc mắc, mọi điều phê phán, mọi thóa mạ lăng nhục Ngài, qua Kim Thân Ngài bằng những sự kiện thực tế trước con người và lịch sử.

Rồi tất cả các con sẽ hiểu thôi!

Suốt mấy hôm nay, nghe tin CHA đi qui ẩn, hằng vài trăm con, mỗi ngày lũ lượt từ các nơi tìm đến đây bằng mọi cách len vào hội ngộ CHA vài giây phút ngắn ngủi trước buổi CHA ra đi.

Giai đoạn vừa qua, CHA đã xuất hiện trong chúng con như một lóe sáng khoảnh khắc trong bóng đêm dầy đặc để ban rải cho chúng con chút ân phúc của Thượng Đế. Những mong rằng, trong thoáng chốc mong manh ấy, CHA đã mở thêm những chân trời mới lạ để các con dấn thân học hỏi, tìm kiếm, hầu cuối cùng đạt đến cái biết vô cùng của Chơn Lý Vô Biên!

Giai đoạn vừa qua, CHA cũng có ý đem trình độ Siêu Thượng Thừa đến khai lối tiến cho các con, để các con có thêm những ý niệm mới về Chơn Lý, về Thượng Đế, để được hiểu hơn một chút về Định Luật Tiến Hóa không ngừng của Vũ Trụ, hầu khai thông một số vấn đề vĩ đại mà đa số nhân loại vì vô minh nên đi vào bế tắc, không nhận diện được những ý nghĩa của kiếp người, để rồi lên án sự phi lý, sự trống rỗng của nó. Hiểu hơn một chút để có ý niệm sáng tỏ hơn về cuộc hành hương vĩ đại của con, để hiểu con chính thực là ai? Từ đâu tới đây? Tới đây làm gì? Và rồi phải trở về đâu? Nhờ vậy con sẽ ý thức rõ hơn về sự mạng thiêng liêng ĐI HỌC ĐỂ TIẾN HÓA mà con đang đeo đuổi một cách vô thức qua những kiếp sống trầm luân dị biệt, trên cuộc hành trình đăng đẳng của con!

Và cũng nhờ vậy, con sẽ biết nhận diện hơn, những bản chất tham, sân, si, dục v.v. . . bất khả diệt của con, được thể hiện qua những màu sắc, những khuynh hướng khác nhau, từ ác đến thiện, từ trược đến thanh, ĐỂ RỒI NGÀY ĐÊM BIẾT LO PHẤN ĐẤU KHÔNG NGỪNG, THĂNG HOA NÓ ĐI LÊN, ĐỪNG CHO NÓ DẬM CHÂN MÃI Ở CHỖ NẶNG NỀ TRỌNG TRƯỢC KHIẾN CON ĐẮM CHÌM NGU.P LẶN MÃI TRONG VÔ MINH KHÔNG TIẾN LÊN ĐƯỢC, ĐỂ PHẢI CÓ LÚC BỊ ĐÀO THẢI BỞI BÁNH XE TIẾN HÓA MÀ THÔI!

Tuy nhiên, những gì CHA có dịp nói với chúng con cũng chỉ là diễn đạt SIÊU THƯỢNG THỪA theo cách thức mà trình độ hiểu biết của các con có thể với tới được! Và rồi, ngôn ngữ thì bé hẹp, trình độ hiểu của các con có giới hạn, mà Chơn Lý thì mênh mông vô biên. Không thể có việc trong một thời gian giới hạn, dùng một ngôn ngữ hẹp hòi giới hạn, để nói với một trình độ hiểu biết giới hạn về cái vô giới hạn của Chơn Lý Vô Cùng! CHO NÊN, NHỮNG GÌ CHA NÓI CŨNG CHƯA LÀ CHƠN LÝ, CŨNG CHỈ LÀ NHỮNG NÉT VỤNG VỀ THÔ THIỂN CHO MỘT SỐ KHÍA CẠNH CỦA CHƠN LÝ, VÌ CHƠN LÝ VỐN KHÔNG THỂ DIỄN ĐẠT, KHÔNG THỂ NGHỊ BÀN!

CHA chỉ tạm phác họa một số đường nét lớn trong Chơn Lý để hướng dẫn các con tiến bước. Nhưng rồi, con nên nhớ, NHỮNG ĐƯỜNG NÉT CHA VẼ RA ĐÓ, TỰ NÓ CŨNG CHỈ LÀ CÁI BÓNG ẢO ẢNH! Con phải dấn thân, chứng nghiệm nó con mới hiểu! Vì các con đều BIẾT, KHÔNG THỂ CÓ VIỆC NHÌN KINH THÀNH PARIS TRÊN BẢN ĐỒ ĐỂ THẬT BIẾT PARIS! Cho nên con phải dấn thân nếm nó, sống với nó, chứng nghiệm nó, con mới thật biết nó mà thôi!
Nầy các con, mấy hôm nay, trước khi CHA chia tay, CHA có dịp gợi cho sáng lên trong chúng con, ánh lửa thiêng mà mỗi con đều có sẵn.

Vậy các con hãy siêng năng nuôi dưỡng để càng lúc nó càng được sáng hơn, bằng Tam Công Tứ Lượng. Cận ngày rồi! Con ơi! đừng bê trễ, đừng để ánh lửa thiêng kia phải yếu ớt lụn tàn dần, rồi đi không kịp nghe con!

Thôi CHA ban ơn cho tất cả các con!

No comments:

Post a Comment